BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 378

chốc sẽ bị lãng quên. Giờ chúng đã là gấu của Iorek, những con gấu
thực thụ, không phải những sinh vật chẳng rõ người hay gấu, chỉ ý
thức được mỗi vị thế thấp kém khổ sở của mình. Chúng ùn ùn kéo về
Cung điện và bắt đầu ném các khối cẩm thạch khổng lồ từ những tòa
tháp cao nhất, thụi những cú đấm thôi sơn làm rung chuyển các bức
tường đục lỗ châu mai cho tới khi đá rời ra rồi lẳng xuống vực, để cho
chúng đâm sầm vào đê chắn sóng dưới đó hàng trăm mét.

Iorek mặc kệ đám gấu, nó tháo bộ giáp ra để chăm lo cho những

vết thương của mình, nhưng chưa kịp làm thì Lyra đã đứng bên cạnh
nó, chân giậm trên nền tuyết đỏ đóng băng và hét lên yêu cầu lũ gấu
ngừng đập phá Cung điện vì vẫn còn tù binh bên trong. Chúng không
nghe thấy nhưng Iorek thì có, nó gầm lên khiến chúng ngừng lại ngay
tức khắc.

“Tù binh loài người à?” Iorek hỏi.
“Phải - Iofur Raknison đã nhốt họ vào hầm ngục - họ cần phải ra

ngoài trước và đi lánh nạn ở đâu đó, nếu không gạch đá sẽ đè chết họ
mất…”

Iorek nhanh chóng ra lệnh, vài con gấu vội lao vào cung điện để

phóng thích tù nhân. Lyra quay sang Iorek.

“Hãy để tôi giúp - tôi muốn đảm bảo rằng ông không bị thương

quá nặng, Iorek thân mến ạ - ôi, giá mà có băng gạc ở đây nhỉ! Bụng
ông bị cắt sâu quá…”

Một con gấu nhả từ mồm ra một khối đóng băng cứng quèo màu

xanh lá lên mặt đất cạnh chân của Iorek.

“Rêu cầm máu,” Iorek nói. “Rịt nó vào vết thương giùm tôi, Lyra.

Đè thịt lên nó rồi đắp chút tuyết vào cho tới khi nó đông lại.”

Bất chấp sự thiết tha của đám gấu, Iorek không để cho ai chăm

sóc vết thương của mình cả. Hơn nữa Lyra lại rất khéo tay, và cô rất
muốn giúp; vậy là cô gái nhỏ cúi xuống người vua gấu vĩ đại, nèn rêu
cầm máu vào rồi làm đông lớp thịt cho tới khi nó ngừng chảy máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.