BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 387

hay hàng không, Ngài Asriel tập hợp các vật liệu của mình, và chỉ
trong sáu tháng kể từ khi bị bắt giam, ông đã tập hợp được toàn bộ số
trang thiết bị mình muốn.

Cứ như vậy ông làm việc, suy nghĩ, lập kế hoạch và tính toán,

chờ đợi một điều mình cần để hoàn thành thứ nhiệm vụ đã khiến Ủy
ban Hiến tế kinh sợ. Cứ mỗi phút trôi qua, điều đó lại tới gần hơn.

Hình ảnh đầu tiên của Lyra về nhà tù nơi cha mình sống là khi Iorek
Byrnison dừng chân dưới một vách núi để hai đứa trẻ có thể đi lại và
giãn gân cốt, vì chúng đang bị lạnh và cứng người, việc này rất nguy
hiểm.

“Nhìn lên kia kìa,” nó nói.
Một con dốc lớn lởm chởm đá và băng, nơi một lối đi được dọn

dẹp cẩn thận, dẫn tới vách núi cheo leo in bóng trên nền trời. Cực
Quang không tỏa sáng, nhưng những ngôi sao thì thật lộng lẫy làm
sao. Vách đá đen ngòm đứng sừng sững đầy đe dọa, nhưng trên đỉnh
của nó là một tòa nhà rộng thênh thang, từ đó ánh sáng tràn trề tuôn ra
đủ mọi hướng: không phải là tia sáng lập loè mờ ảo của những chiếc
đèn dùng mỡ cá voi hay ánh sáng nhức nhối của đèn mạch sân khấu,
mà là một thứ ánh sáng rực rỡ, ấm áp và mềm mại của đèn dầu.

Những khung cửa sổ nơi ánh sáng tràn qua cũng thể hiện uy

quyền khủng khiếp của Ngài Asriel. Kính vốn xa xỉ, nên những tấm
kính lớn như vậy thật sự là một sự phung phí nhiệt lượng trên những
nơi vĩ độ cao thế này. Việc thấy chúng ở đây là bằng chứng của sự
giàu sang và tầm ảnh hưởng vượt xa cung điện thô thiển của Iofur
Raknison.

Chúng leo lên gấu lần cuối, theo sau Iorek lên dốc về phía căn

nhà. Trên đó có một khoảnh sân nhỏ bị tuyết vùi sâu, bao quanh bởi
một bức tường thấp. Khi Iorek đẩy cửa vào, họ nghe thấy tiếng chuông
vang vọng đâu đó trong tòa nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.