BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 389

Trông ông có vẻ kinh sợ; ông cứ lắc đầu nguầy nguậy, hai tay giơ

lên như thể để ngăn cô lại; cô bé không thể tin nổi ông lại lo lắng đến
thế.

Cô tiến lên một bước để trấn an ông, Roger bước tới đứng bên

bạn mình, vẻ mặt đầy lo âu. Linh thú của chúng bay ra tận hưởng
không khí ấm áp. Một lúc sau Ngài Asriel quệt tay qua trán, ông đã
hồi phục lại chút ít. Vẻ hồng hào bắt đầu trở lại hai gò má khi ông
nhìn xuống hai đứa trẻ.

“Lyra,” ông nói. “Là Lyra à?”
“Vâng, thưa Bác Asriel,” cô bé nói, nghĩ rằng giờ chưa phải lúc

tiến tới mối quan hệ thực sự giữa họ. “Cháu đến để đưa cho bác chiếc
Chân Kế từ Hiệu trưởng trường Jordan.”

“Phải, hẳn nhiên rồi,” ông nói. “Còn ai đây?”
“Đây là Roger Parslow,” cô đáp. “Cậu ấy là phụ bếp tại Học viện

Jordan. Nhưng…”

“Làm thế nào các cháu tới được đây?”
“Cháu đang định nói, ở bên ngoài còn Iorek Byrnison nữa, ông ấy

đã đưa chúng cháu tới đây. Ông ấy đi cùng với cháu suốt từ
Trollesund, chúng cháu đã lừa Iofur…”

“Iorek Byrnison là ai?”
“Một con gấu mặc giáp ạ. Ông ấy đã đưa bọn cháu tới.”
“Thorold,” ông gọi, “xả nước nóng cho những đứa trẻ này tắm,

rồi chuẩn bị cho chúng ít thức ăn nữa. Sau đó chúng sẽ cần phải ngủ.
Quần áo dơ dáy quá; kiếm cho chúng cái gì đó để mặc đi. Làm ngay
đi, trong lúc ta nói chuyện với con gấu.”

Lyra thấy đầu óc choáng váng. Có lẽ là do hơi nóng, hay có lẽ vì

cô đã cảm thấy nhẹ nhõm. Cô nhìn người phục vụ cúi chào rồi rời khỏi
phòng lớn, còn Ngài Asriel thì bước vào tiền sảnh và đóng cửa lại phía
sau, rồi cô gần như ngã vào chiếc ghế gần đó nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.