BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 412

“Dù còn sống hay đã chết, tôi cũng sẽ tìm ra ông ấy.”
“Còn nếu ông gặp Serafina Pekkala…”
“Tôi sẽ kể với cô ấy những việc cô đã làm.”
“Cảm ơn Iorek,” cô nói.
Họ ngừng trao đổi trong một lúc. Lyra cảm thấy bản thân đang

trôi vào trạng thái mê man vượt xa ranh giới ngủ và thức: một trạng
thái mơ có ý thức, gần như là vậy, tại đó cô đang mơ rằng mình được
những con gấu mang tới một thành phố trên những vì sao.

Cô bé đang định kể về nó với Iorek Byrnison thì con gấu giảm

tốc rồi dừng lại.

“Dấu vết vẫn đi tiếp,” Iorek Byrnison nói. “Nhưng tôi thì không

thể.”

Lyra nhảy xuống đứng cạnh con gấu để quan sát. Nó đang đứng

bên mép một khe nứt sâu. Thật khó có thể đoán được đó là vết nứt trên
băng hay một rãnh sâu trên đá, nhưng dù có là cái nào thì cũng không
khác biệt nhiều; điều quan trọng duy nhất là nó đâm bổ xuống một
vùng u tối khó dò.

Vết xe kéo của Ngài Asriel chạy tới miệng vực… rồi đi tiếp, qua

một cây cầu nèn chặt tuyết.

Cây cầu rõ ràng đã bị căng do sức nặng của chiếc xe kéo, một vết

nứt chạy dọc thân cầu ở gần phía bên kia của mép vực, và bề mặt ở
phía gần vết nứt đã bị lún xuống gần nửa mét. Nó có thể đỡ được
trọng lượng của một đứa trẻ, nhưng chắc chắn sẽ không chịu nổi sức
nặng của một con gấu mặc giáp.

Dấu vết của Ngài Asriel vượt qua cây cầu và tiến xa về phía núi.

Nếu tiếp tục đi, cô sẽ phải đi một mình.

Lyra quay sang Iorek Byrnison .
“Tôi sẽ phải đi qua thôi,” cô bé nói. “Cảm ơn ông vì mọi điều

ông đã làm. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi tới được chỗ cậu
ấy. Có thể cả hai bọn tôi sẽ chết dù tôi có tới được đó hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.