BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 417

Con vật bé nhỏ đang vùng vẫy, giãy đành đạch, cố gắng kháng cự

lại. Lúc thì nó hóa thành chim, lúc sau lại thành chó, rồi mèo, chuột,
trở lại làm chim, mỗi lúc lại gọi tên Roger đang ở cách đó vài mét.
Cậu bé căng người lên cố gắng thoát khỏi nỗi đau đang xuyên thấu tim
gan mình, chốc chốc lại gào lên vì đau đớn và lạnh lẽo. Nó đang gọi
tên linh thú của mình, và gọi tên Lyra; nó chạy tới bên và kéo tay Ngài
Asriel nhưng liền bị ông đẩy sang một bên. Nó cố gắng thêm lần nữa,
khóc lóc, van xin, nài nỉ, nức nở, nhưng Ngài Asriel chẳng buồn đếm
xỉa ngoài việc đẩy nó ngã xuống đất.

Họ đang ở bên mép một vách núi. Bên ngoài đó chẳng có gì

ngoài một màn đêm vô hạn. Họ đang ở khoảng ba trăm mét trên mặt
nước biển đóng băng.

Lyra nhìn thấy toàn bộ những điều đó chỉ nhờ ánh sao; nhưng rồi,

khi Ngài Asriel nối hai sợi dây cáp, Cực Quang đột nhiên sáng bừng
lên. Giống như một ngón tay dài mang thứ sức mạnh phi thường giữa
hai cực, chỉ khác là nó cao một nghìn dặm và rộng mười nghìn dặm:
hụp xuống, vút lên, gợn sóng, lấp lánh, một thác nước khổng lồ huy
hoàng.

Ông đang điều khiển nó…
Hoặc dẫn năng lượng xuống từ nó; vì có một sợi cáp chạy ra từ

guồng quay lớn trên xe kéo, một sợi dây chăng thẳng lên trời. Đột
nhiên từ trong bóng tối một con quạ sà xuống, và Lyra biết ngay rằng
đó là linh thú của phù thủy. Một phù thủy đang giúp đỡ Ngài Asriel,
chính bà ta đã kéo dây cáp lên cao.

Ánh sáng Cực Quang lại bùng lên.
Ông đã gần như sẵn sàng.
Ông quay sang ra hiệu cho Roger. Thằng bé lắc đầu, van nài, gào

khóc, nhưng vẫn đành bất lực bước tới phía trước.

“Không! Chạy đi!” Lyra hét lên rồi lao xuống dốc về phía thằng

bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.