BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 47

Con chuột cảm thấy điều gì đó và liền hóa lại thành chim sẻ,

nghển đầu sang bên một chút rồi nhảy vài bước dọc theo bậc đá.

Con khỉ quan sát con chim; con chim nhìn lại con khỉ.
Con khỉ từ tốn vươn tay ra. Bàn tay nhỏ của nó có màu đen,

móng tay tạo thành những cái vuốt cong hoàn hảo, cử động của nó
mềm mại và mời chào. Con chim sẻ không thể cưỡng lại. Nó nhảy ra
xa, xa hơn, và rồi khẽ rung người, nhảy lên tay con khỉ.

Con khỉ nâng con linh thú chim sẻ lên, nhìn kĩ nó trước khi đứng

dậy và quay lại phía chủ nhân của mình cùng với con chim sẻ trên tay.
Người phụ nữ cúi mái đầu thơm mùi nước hoa xuống thì thầm.

Lúc đó Tony quay lại. Nó không thể ngăn bản thân.
“Ratter!” Nó gọi vẻ hơi hoảng hốt, miệng nhồm nhoàm thức ăn.
Con chim kêu lên. Nó vẫn an toàn. Tony nuốt nốt thứ trong

miệng và nhìn chằm chằm.

“Xin chào,” người phụ nữ xinh đẹp nói. “Tên cháu là gì?”
“Tony.”
“Cháu sống ở đâu vậy, Tony?”
“Đường Clarice Walk.”
“Trong bánh có gì vậy?”
“Thịt bò miếng.”
“Cháu có thích chocolatl không?”
“Có!”
“Ta tình cờ có nhiều chocolatl đến mức không tự uống hết được.

Cháu có thể tới uống giúp ta không?”

Thằng bé đã thua. Nó đã thua từ giây phút con linh thú đần độn

của mình nhảy lên tay con khỉ. Nó theo chân người phụ nữ xinh đẹp
và con khỉ vàng xuống Phố Đan Mạch, dọc theo Bến tàu Người treo,
rồi xuống Cầu thang Vua George tới cánh cửa nhỏ màu xanh lục bên
má một nhà kho cao. Tony sẽ không bao giờ thoát ra được - ít nhất là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.