BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 48

bằng lối đó; và nó sẽ không bao giờ gặp lại mẹ mình nữa. Còn người
đàn bà say xỉn tội nghiệp sẽ nghĩ rằng nó đã chạy trốn. Khi nhớ ra nó,
bà sẽ nghĩ rằng đó là lỗi của mình, và sẽ khóc hết nước mắt.

Nhóc Tony Makarios không phải là đứa trẻ duy nhất bị người phụ nữ
có con khỉ vàng bắt đi. Nó thấy cả chục đứa khác trong hầm nhà kho,
cả trai lẫn gái, không có đứa nào lớn hơn mười hai tuổi; mặc dù vì đứa
nào cũng có lịch sử như nó, nên không ai dám chắc về tuổi của mình
cả. Thứ mà Tony không nhận ra, hẳn nhiên, là thứ nhân tố mà chúng
đều có. Không có đứa trẻ nào trong cái hầm ấm áp nghi ngút khói đó
đạt đến tuổi dậy thì.

Người phụ nữ tốt bụng nhìn nó ngồi xuống chiếc tràng kỉ bên

tường và được một nữ phục vụ kiệm lời đưa cho một cốc chocolatl lấy
từ cái nồi trên bếp sắt. Tony ăn nốt phần bánh còn lại rồi uống thứ
nước ngọt nóng hổi mà không chú ý nhiều đến xung quanh, những thứ
xung quanh cũng chẳng bận tâm lắm đến thằng bé: nó quá nhỏ để trở
thành một mối đe dọa, và quá dửng dưng để hứa hẹn có thể gây thỏa
mãn như một nạn nhân.

Một thằng nhóc khác đã hỏi câu hỏi hiển nhiên kia.
“Này bà! Bà đưa bọn tôi đến đây làm gì?”
Nó là một thằng nhóc trông có vẻ hung tợn với môi trên dính

chocolatl đen và một con linh thú dạng chuột đen hốc hác. Người phụ
nữ đang đứng cạnh cửa ra vào nói chuyện với một người đàn ông
cường tráng có khí chất của một thuyền trưởng. Khi quay lại trả lời,
trông bà thật thánh thiện trong ánh đèn dầu đang cháy xèo xèo, khiến
cả đám im bặt.

“Chúng ta cần sự giúp đỡ của các cháu,” bà ta nói. “Các cháu

không ngại phải giúp chúng ta chứ?”

Không ai hé một lời. Tất cả đều nhìn đăm đăm, đột nhiên cảm

thấy ngượng ngùng. Chúng chưa từng thấy một người phụ nữ nào như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.