BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 51

Và cũng không thể tránh khỏi:

“Cùng chơi trò Những Kẻ háu ăn và bọn nhóc đi!”
Lyra nói vậy với thằng nhóc phụ bếp Roger của Học viện Jordan.

Nó sẵn sàng đi theo cô bé đến tận cùng thế giới.

“Chơi như thế nào?”
“Cậu sẽ trốn, và nếu tìm được tớ sẽ xẻ thịt cậu ra, giống như

Những Kẻ háu ăn làm vậy.”

“Cậu đâu biết chúng làm gì. Có khi chúng chẳng hề làm thế.”
“Cậu sợ bọn chúng,” cô bé nói. “Tớ có thể thấy điều đó.”
“Không hề. Đằng nào tớ cũng không tin vào chúng.”
“Tớ thì có,” cô bé quả quyết. “Nhưng tớ cũng không sợ. Tớ chỉ

cần bắt chước cách mà bác tớ đã làm khi ông ấy đến Jordan lần trước.
Tớ đã thấy bác ấy trong Phòng nghỉ. Có một vị khách tỏ ra bất lịch sự,
và bác tớ chỉ cần lườm một cái là ông ta lăn quay ra chết tại chỗ, mồm
sủi đầy bọt và váng.”

“Ông ấy chưa từng làm thế,” Roger ngờ vực nói. “Không có ai

nói gì về việc đó trong Bếp cả. Dù gì thì cậu cũng không được phép
vào Phòng nghỉ.”

“Đương nhiên là không rồi. Chẳng ai lại đi nói với người phục vụ

về một việc như thế cả. Và tớ đã ở trong Phòng nghỉ, vậy đó. Nói
chung là bác tớ vẫn luôn làm thế. Bác ấy đã làm vậy vào một lần bị
bọn Tartar bắt. Chúng trói bác ấy lại và định cắt ruột bác ra, nhưng khi
tên đầu tiên tiến tới với một con dao, bác chỉ cần nhìn là hắn lăn ra
chết. Sau đó một kẻ khác tới và bác ấy lại làm điều tương tự, rồi rốt
cuộc chỉ còn lại một tên. Bác tớ nói sẽ để cho hắn sống nếu hắn cởi
trói cho bác, vậy là hắn làm theo, nhưng sau đó bác tớ cũng giết luôn
hắn để dạy cho hắn một bài học.”

Roger cảm thấy câu chuyện này còn khó tin hơn cả Những Kẻ

háu ăn, nhưng vì nó quá hấp dẫn để có thể lãng phí nên chúng thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.