BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 52

nhau đóng vai Ngài Asriel và đám Tartar giãy chết, dùng nước quả
ướp đá thay cho bọt.

Tuy nhiên, đó chỉ là để đánh lạc hướng; Lyra vẫn nuôi ý định

chơi Những Kẻ háu ăn. Cô bé dụ Roger xuống khu hầm rượu, nơi
chúng dùng bộ chìa khóa dự trữ của Quản gia để vào. Cùng nhau,
chúng luồn qua những căn hầm lớn nơi rượu Tokay và Canary,
Burgundy cùng brantwijn của Học viện ngủ yên dưới lớp mạng nhện
của hàng thế kỉ. Những mái vòm đá cổ xưa sừng sững phía trên cao,
được đỡ bởi các cột chống dày ngang cả chục thân cây, những phiến
đá lát khấp khểnh dưới chân, và khắp nơi là những giá chất đầy chai
và thùng rượu xếp hàng dài dằng dặc, lớp nối lớp. Cảnh tượng thật
khiến lòng người mê đắm. Một lần nữa Những Kẻ háu ăn lại bị lãng
quên. Hai đứa trẻ rón rén đi từ đầu này sang đầu kia, những ngón tay
run rẩy giữ lấy cây nến, chúng ngó vào mọi ngóc ngách tối tăm, với
một câu hỏi độc nhất thôi thúc tâm trí Lyra: rượu có mùi vị thế nào
nhỉ?

Có một cách dễ dàng để trả lời câu hỏi đó. Lyra - bất chấp sự

phản đối kịch liệt của Roger - đã chọn ra chai rượu lâu năm nhất, méo
mó nhất, xanh nhất mà cô có thể tìm được, và vì không có dụng cụ để
mở nút, cô bé đã đập vỡ cổ chai. Túm tụm lại trong góc hầm xa nhất,
chúng hớp lấy thứ rượu đỏ thẫm ngất ngây, tự hỏi không biết bao giờ
mình sẽ say, và đến lúc đó làm thế nào nhận ra được. Lyra không thích
vị của nó lắm, nhưng cô bé cũng phải thừa nhận sự cao cấp và phức
tạp của nó. Thú vị nhất là khi ngắm hai con linh thú đang càng lúc
càng trở nên lẩn thẩn: ngã bổ nhào, rúc rích cười một cách ngớ ngẩn,
rồi lại biến hình thành thứ giống như quỷ gargoyle

*

, cố gắng làm sao

trông cho xấu xí hơn đứa còn lại.

Cuối cùng, gần như là đồng thời, hai đứa nhận ra bị say là như

thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.