BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 71

Bà Lonsdale đập vào chân cô. “Rửa ngay,” bà giận dữ nói. “Cọ

hết đống bùn đất này đi.”

“Tại sao?” Cuối cùng Lyra lên tiếng. “Cháu đâu có thường xuyên

rửa đầu gối. Đằng nào cũng đâu có ai nhìn. Cháu phải làm tất cả
những việc này để làm gì chứ? Bà cũng đâu quan tâm gì đến Roger,
chẳng khác gì Bếp trưởng cả. Cháu là người duy nhất…”

Thêm một cái đập nữa, lên bên chân còn lại.
“Thôi nói năng vớ vẩn đi. Ta là người dòng họ Parslow, giống

như cha của Roger. Nó là em họ thứ hai của ta. Ta cá cháu không biết
điều đó, vì ta cá cháu chẳng bao giờ thèm hỏi, tiểu thư Lyra ạ. Ta cá
cháu chưa từng nghĩ đến nó. Đừng có nạt nộ ta vì không quan tâm đến
thằng bé. Chúa biết rằng ta còn quan tâm đến cả cháu nữa, mà cháu thì
luôn vô lí và chẳng chịu biết ơn.”

Bà vớ lấy miếng giẻ lau rồi cọ hai đầu gối của Lyra mạnh tới mức

khiến da ở chỗ đó ửng đỏ và đau nhói, nhưng giờ đã sạch sẽ.

“Lí do của việc này là vì cháu sẽ dùng bữa tối với Hiệu trưởng và

khách của ngài ấy. Cầu xin Chúa là cháu sẽ cư xử phải phép. Nói khi
nào được hỏi, giữ yên lặng và lịch sự, cười dịu dàng và cấm không
được nói Chả biết khi có người hỏi.”

Bà lôi bộ đầm đẹp nhất lên khung người gầy gò của Lyra, kéo

phẳng nó, lấy một mẩu ruy-băng đỏ ra khỏi mớ rối trong ngăn kéo, rồi
chải tóc Lyra bằng một chiếc lược răng to.

“Nếu họ cho ta biết sớm hơn thì ta đã có thể gội đầu cho cháu tử

tế rồi. Chậc, tiếc thật đấy. Miễn là họ không nhìn quá gần… Đó. Giờ
thì đứng thẳng lên. Đôi giày da sơn đẹp nhất đâu rồi?”

Năm phút sau Lyra gõ cửa Nhà Hiệu trưởng, một ngôi nhà rộng,

hơi ảm đạm mở ra sân trong và quay lưng lại với Vườn Thư viện.
Pantalaimon, hiện đang là một chú chồn ermine để trông cho lịch sự,
cọ người vào chân cô bé. Cửa được mở ra bởi người hầu nam của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.