BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 74

con quạ, ý định cướp một chiếc thuyền dài của dân du mục rồi lái nó
tới Abingdon, và cả những chuyện khác nữa. Cô bé thậm chí còn (nhìn
quanh và nói nhỏ xuống) kể với bà về trò nghịch ngợm cô và Roger đã
làm với đám đầu lâu trong hầm mộ.

“Vậy là những con ma đó đã tới, phải đấy ạ, chúng cứ không đầu

như thế mà tới phòng ngủ của cháu! Chúng không thể nói mà tạo ra
những tiếng ùng ục, nhưng cháu biết rõ chúng muốn gì. Nên hôm sau
cháu đã xuống đó trả các đồng xu lại vị trí cũ. Nếu không chắc bọn
chúng đã giết cháu rồi.”

“Cháu không sợ nguy hiểm sao?” Phu nhân Coulter nói đầy thán

phục. Lúc này họ đang dùng bữa tối, và đúng như Phu nhân Coulter
mong muốn, họ đang ngồi cạnh nhau. Lyra hoàn toàn phớt lờ viên Thủ
thư ngồi bên phía còn lại của cô và dành cả bữa tối để nói chuyện với
Phu nhân Coulter.

Khi những người phụ nữ đi dùng cà phê, Quý bà Hannah nói:

“Nói ta nghe, Lyra - họ có định gửi cháu đi học không?”

Lyra đờ mặt ra. “Không… Cháu không biết ạ,” cô bé đáp. “Có lẽ

là không,” cô nói thêm cho an toàn. “Cháu cũng không muốn gây
phiền phức cho họ,” cô nói tiếp vẻ ngoan ngoãn. “Hoặc tốn tiền vì
cháu. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu cháu cứ tiếp tục sống ở Jordan và được các
Học giả ở đây chỉ bảo khi họ có chút thời gian rảnh. Vì họ đã ở đây
nên có lẽ họ cũng khá rảnh.”

“Còn Ngài Asriel, bác của cháu, có dự định gì cho cháu không?”

Một người phụ nữ khác nói. Bà là Học giả thuộc một học viện nữ
khác.

“Có ạ,” Lyra đáp. “Cháu mong là vậy. Dù không phải là đến

trường. Lần tới bác ấy sẽ đưa cháu lên Phương Bắc.”

“Ta nhớ ông ấy có nói với ta như vậy,” Phu nhân Coulter nói.
Lyra chớp mắt. Hai nữ Học giả hơi nhướn người dậy mặc dù linh

thú của họ, có thể là ngoan ngoãn hoặc trì nộn, thì chỉ đưa mắt nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.