BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 77

“Không,” cô thốt lên, “không, cháu không muốn rời khỏi Jordan.

Cháu thích sống ở đây. Cháu muốn ở đây mãi mãi.”

“Khi còn nhỏ, cháu sẽ nghĩ rằng có những điều tồn tại mãi mãi.

Nhưng không may là không phải vậy. Lyra, sẽ không lâu đâu - cùng
lắm chỉ vài năm thôi - cháu sẽ trở thành một người phụ nữ, không còn
là một đứa bé nữa. Một phụ nữ trẻ. Tin ta đi, lúc đó cháu sẽ không còn
cho rằng Học viện Jordan là một nơi dễ sống nữa đâu.”

“Nhưng đây là nhà của cháu!”
“Nó đã từng là nhà của cháu. Nhưng giờ cháu cần một thứ khác.”
“Không phải trường học. Cháu không đi học đâu.”
“Cháu cần những người bạn cùng giới. Và sự hướng dẫn từ nữ

giới.”

Từ nữ giới chỉ làm Lyra nghĩ tới các nữ Học giả, cô bất giác cau

mặt lại. Phải xa rời sự tráng lệ của Jordan, khỏi sự huy hoàng và danh
tiếng về học vấn của trường, để tới một nhà trọ bằng gạch dơ dáy của
một học viện ở đầu phía bắc của Oxford, cùng với những nữ Học giả
thô kệch đầy mùi bắp cải và băng phiến giống như hai người ở bữa
tối!

Hiệu trưởng nhìn thấy biểu hiện của cô và thấy đôi mắt chồn nâu

của Pantalaimon lóe lên ánh đỏ.

Ông nói: “Nhưng nếu là Phu nhân Coulter thì sao?”
Lập tức Pantalaimon chuyển từ lớp lông nâu thô cứng sang màu

trắng mềm mại. Lyra tròn mắt.

“Thật ạ?”
“Bà ấy có quen biết với Ngài Asriel. Bác của cháu hẳn nhiên là

rất quan tâm đến hạnh phúc của cháu, và khi Phu nhân Coulter nghe
chuyện về cháu, bà ấy đã lập tức đề nghị giúp đỡ. Nhân tiện, không có
ông Coulter nào cả; bà ấy là một góa phụ; chồng bà ấy mất trong một
tai nạn thảm khốc vài năm trước; nên hãy ghi nhớ điều đó trước khi
hỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.