BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 80

Do đã tỉnh hẳn và đang thực sự bối rối, Lyra gật đầu rồi luồn đôi

chân trần vào đôi giày mà bà Lonsdale vừa đặt xuống cho cô.

“Khỏi lo đến việc rửa ráy - để sau cũng được. Đi thẳng xuống

dưới đó rồi quay lại ngay. Ta sẽ sửa soạn đồ và kiếm thứ gì cho cháu
mặc. Nhanh lên.”

Khoảng sân trong đen ngòm vẫn chứa đầy thứ không khí buổi

đêm lạnh giá. Những ngôi sao cuối cùng vẫn đang tỏa sáng, nhưng ánh
bình minh từ phía đông đang dần thấm đẫm bầu trời phía trên Đại
sảnh. Lyra chạy vào Vườn Thư viện rồi đứng lại một lúc trong im lặng
tuyệt đối, ngước nhìn những cột đá của Nhà nguyện, đỉnh vòm màu
xanh ngọc trai của Tòa Sheldon, cây đèn sơn trắng của Thư viện. Cô
sắp phải rời bỏ những cảnh tượng này, cô tự hỏi liệu mình sẽ nhớ
chúng nhiều đến nhường nào.

Có thứ gì đó chuyển động trong cửa sổ phòng làm việc, một đốm

sáng lóe lên trong chốc lát. Cô bé nhớ ra mình phải làm gì và gõ lên
khung cửa kính. Nó mở ra gần như ngay lập tức.

“Bé ngoan. Vào nhanh lên. Chúng ta không có nhiều thời gian

đâu,” Hiệu trưởng nói rồi kéo rèm lại che kín cửa ngay khi cô vừa vào.
Ông đã mặc sẵn bộ đồ đen thường ngày của mình.

“Không phải cháu rốt cuộc sẽ được đi sao?” Lyra hỏi.
“Có chứ, ta không thể ngăn cản điều đó,” Hiệu trưởng đáp, Lyra

vào lúc đó không nhận ra rằng câu nói đấy thật kì lạ. “Lyra, ta sẽ cho
cháu một thứ, cháu phải hứa sẽ giữ bí mật về nó. Cháu hứa được
không?”

“Được ạ,” Lyra nói.
Ông bước tới bên bàn rồi lấy ra từ ngăn kéo một gói nhỏ bọc

nhung đen. Khi ông tháo lớp vải ra, Lyra nhìn thấy một thứ giống như
một chiếc đồng hồ đeo tay lớn hoặc một cái đồng hồ treo tường nhỏ:
một cái đĩa dày bằng đồng và pha lê. Nó có thể là một cái la bàn hay
cái gì đó đại loại như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.