BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 82

“Cháu có cái gì vậy?” Bà Lonsdale hỏi trong lúc đóng sập chiếc

vali nhỏ cũ xì lại.

“Hiệu trưởng cho cháu. Không nhét nó vào vali được ạ?”
“Quá muộn rồi. Dù nó có là cái gì đi nữa thì cháu cũng phải cho

vào túi áo khoác thôi. Đi xuống nhà kho nhanh đi; đừng để họ chờ…”

Chỉ sau khi nói lời từ biệt với một vài người phục vụ đã dậy và bà
Lonsdale, Lyra mới nhớ ra Roger; cô cảm thấy có lỗi vì đã quên bẵng
mất cậu bé kể từ sau cuộc gặp gỡ với Phu nhân Coulter. Mọi việc diễn
ra mới chóng vánh làm sao!

Giờ thì cô đang trên đường đến London: ngồi cạnh cửa sổ trên

một chiếc zeppelin, ghê gớm chưa. Bộ móng sắc nhỏ xíu của chồn
ermine Pantalaimon đang cắm vào đùi cô trong lúc hai chân trước của
nó đặt trên tấm kính mà nó đang nhìn qua. Bên phía còn lại của Lyra,
Phu nhân Coulter đang ngồi sắp xếp lại giấy tờ, nhưng chẳng bao lâu
sau bà đã đặt chúng sang một bên và bắt đầu nói chuyện. Cuộc hội
thoại tuyệt vời làm sao! Nó làm Lyra say mê; không chỉ về chuyến đi
Phương Bắc lần này mà cả về London, về những nhà hàng và phòng
khiêu vũ, buổi dạ hội tại các Tòa đại sứ hay các Bộ, những âm mưu
ngầm giữa Nhà Trắng và Wesminster. Lyra gần như bị câu chuyện mê
hoặc nhiều hơn cả phong cảnh đang biến đổi phía dưới chiếc khí cầu.
Những điều Phu nhân Coulter nói dường như tỏa ra mùi hương của sự
trưởng thành, một thứ gây phiền muộn nhưng đồng thời lại đầy cám
dỗ: đó là mùi của một sức quyến rũ khó cưỡng.

Chuyến hạ cánh xuống Vườn Falkeshall, cuộc đi thuyền ngang con
sông màu nâu rộng lớn, khối nhà biệt thự bề thế trên Đê nơi người gác
dan (một kiểu người gác cửa được trao huân chương) cường tráng
cung kính chào Phu nhân Coulter và nháy mắt với Lyra, trong khi cô
bé dò xét anh ta với không chút biểu cảm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.