BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 87

hình. Có mỏ neo; đồng hồ cát trên đỉnh gắn một chiếc đầu lâu; bò đực,
tổ ong… Tổng cộng ba mươi sáu bức, cô thậm chí còn chẳng thể đoán
được chúng mang ý nghĩa gì.

“Nhìn kìa, có một cái núm vặn đấy,” Pantalaimon nói. “Thử xem

cậu có xoay được nó không.”

Thật ra là có ba chiếc núm vặn cót nổi lên, mỗi chiếc xoay được

một trong số ba kim ngắn và làm chúng chạy quanh mặt đĩa trong một
loạt tiếng tích tắc nhịp nhàng vui tai. Các kim ngắn có thể được chỉnh
để chỉ vào bất cứ bức hình nào, rồi một khi đã vào vị trí, chỉ vào chính
giữa của một bức hình kèm theo một tiếng cách, chúng sẽ không di
chuyển nữa.

Chiếc kim còn lại dài và mảnh hơn, có vẻ như được làm từ kim

loại đục hơn ba chiếc còn lại. Lyra hoàn toàn không thể điều khiển
được di chuyển của nó; cái kim quay bất cứ chỗ nào nó muốn, giống
như một kim la bàn, chỉ khác là nó không chịu đứng im.

“Kế có nghĩa là đo đạc,” Pantalaimon nói. “Giống như nhiệt kế

vậy. Cha tuyên úy đã nói vậy với chúng ta.”

“Phải, nhưng đó là phần dễ,” cô bé thì thầm lại. “Cậu nghĩ nó có

tác dụng gì?”

Chẳng đứa nào đoán được. Suốt một lúc lâu, Lyra xoay các kim

chỉ vào những biểu tượng khác nhau (thiên thần, mũ sắt, cá heo; quả
cầu, đàn lute, compa; nến, tia chớp, ngựa) và quan sát chiếc kim dài
quay lung tung không ngừng nghỉ. Mặc dù chẳng hiểu chút gì, cô bé
vẫn bị sự phức tạp và chi tiết của cái máy hấp dẫn và kích thích.
Pantalaimon biến thành một chú chuột để lại gần cái máy hơn. Nó đặt
những cái chân bé tí xíu của mình lên gờ máy, đôi mắt đen như hai cái
cúc của nó sáng lên vẻ tò mò khi quan sát cây kim chạy.

“Cậu nghĩ Hiệu trưởng định nói gì về Bác Asriel?” Cô bé hỏi.
“Có lẽ chúng ta phải giữ nó an toàn rồi đưa lại cho bác ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.