BẮC CỰC QUANG (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #1) - Trang 9

trong góc phòng, gỡ áo choàng dài của mình ra khỏi mắc, rồi vất vả
kéo nó lên người. Hiệu trưởng vốn là một người khỏe mạnh, nhưng
giờ khi đã quá bảy mươi tuổi, những cử động của ông trở nên khó
nhọc và chậm chạp. Linh thú của Hiệu trưởng mang hình dạng một
con quạ. Ngay khi ông vừa khoác xong áo, nó liền nhảy xuống khỏi tủ
và đậu lên vị trí quen thuộc trên vai phải của ông.

Lyra có thể cảm thấy lông của Pantalaimon dựng đứng lên vì lo

lắng, dù nó không phát ra tiếng động nào. Bản thân cô bé thì thấy hào
hứng một cách dễ chịu. Vị khách mà Hiệu trưởng nhắc tới, Ngài
Asriel, là bác của cô, một người đàn ông mà cô bé vừa kính trọng vừa
rất e sợ. Nghe nói ông có tham gia vào chính trị cấp cao, thám hiểm bí
mật, chiến tranh viễn xứ, và cô bé không bao giờ biết được khi nào
ông sẽ xuất hiện. Ngài Asriel rất dữ tợn: ông mà bắt được Lyra ở đây
thì cô bé sẽ bị trừng trị nghiêm khắc, nhưng cô có thể chịu đựng được
điều đó.

Tuy nhiên, điều cô thấy tiếp đó đã thay đổi tất cả.
Ông Hiệu trưởng lấy từ trong túi ra một mảnh giấy gấp và đặt nó

lên bàn. Ông nhấc nút chiếc bình đựng một loại rượu vàng óng ả ra,
mở gói giấy và đổ một dải bột trắng vào bình trước khi vo tròn tờ giấy
lại rồi vứt vào lửa. Sau đó ông lấy một cây bút chì ra khỏi túi, ngoáy
rượu cho tới khi bột tan và đóng nút lại.

Linh thú của ông khẽ kêu lên. Hiệu trưởng nhỏ giọng đáp lại rồi

nhìn xung quanh bằng đôi mắt đục sụp mí trước khi bước ra khỏi cánh
cửa mà ông đã vào.

Lyra nói nhỏ: “Cậu có thấy không, Pan?”
“Có chứ! Giờ thì ra ngoài thôi, trước khi Quản lí tới!”
Vừa nói dứt lời thì một tiếng chuông vang lên từ phía bên kia Đại

sảnh.

“Đó là chuông của Quản lí!” Lyra kêu lên. “Tớ cứ nghĩ là chúng

ta có nhiều thời gian hơn thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.