BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 115

Thời điểm hai người tỉnh lại cũng đã khá muộn, lại ép buộc hồi lâu mới

rời giường rửa mặt, chờ thu thập xong cũng đã đến giữa trưa.

Niếp Duy Bình cùng Na Na cũng vô tâm tư đi ra ngoài ắn uống, ở khách

sạn ăn qua cơm trưa, trở về phòng thu thập hành lý chuẩn bị chạy lấy người,
không nghĩ tới trước khi đi lại gặp Trần viện trưởng.

Trần viện trưởng giúp hai người bọn hắn kêu xe, lại tặng bọn họ rất

nhiều đặc sản của thị trấn, cười ha ha vỗ vỗ cánh tay Niếp Duy Bình nói:
“Địa phương nhỏ cũng không có thứ gì tốt, bác sĩ Niếp Y Sinh đừng ghét
bỏ!”

Niếp Duy Bình gật gật đầu: “Cảm ơn!”

Trần viện trưởng quét mắt Na Na đứng ở bên cạnh không rên một tiếng,

ánh mắt lại đảo qua vết thương trên cằm Niếp Duy Bình, sau đó ái muội nở
nụ cười.

Niếp Duy Bình nhíu nhíu mày, áp chế đáy lòng không kiên nhẫn, lãnh

đạm hỏi: “Trần viện trưởng còn có việc sao? Thời gian không còn sớm,
chúng tôi cần phải đi!”

Trần viện trưởng hí mắt, ý vị thâm trường cười nói: “Bác sĩ Niếp khó có

khi đến một chuyến, tôi là chủ nhà cũng chưa kịp làm tròn trách nhiệm,
không kịp mang anh đi thăm thú…… May mà giải phẫu thập phần thành
công, bệnh nhân mặc dù có chút di chứng, nhưng là bệnh tình đã ổn định
rồi!”

Niếp Duy Bình biết hắn trong lòng lo lắng, cũng hiểu được hắn đến đây

không phải đưa tiễn mà là dò xét, thản nhiên mở miệng nói: “Tôi ngày hôm
qua đã nói rất rõ ràng, giải phẫu thực thành công! Trần viện trưởng không
cần lo lắng, tôi chỉ chuyên chú cho ca bệnh, chuyện khác với tôi không có
quan hệ, tôi sẽ không lắm miệng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.