BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 127

Thời điểm đang ngủ say, Na Na cảm thấy có người lay lay mình, đột

nhiên vừa tỉnh lại, chợt nghe thấy bên cạnh âm thanh mơ hồ khóc của tiểu
Viễn: “Cô, cháu đau……”

Na Na trong lòng cả kinh, sờ soạng mở đèn đầu giường, nhìn lại thấy

tiểu Viễn vẻ mặt nhăn nhó, ôm mặt tội nghiệp ngồi ở một chỗ.

Na Na vội vàng vươn tay sờ trán bé, thật lạnh, thật sự là đau dữ.

“Làm sao đau a?”

Na Viễn buông tay ra, khuôn mặt nhỏ nhắn sưng lên hơn một nửa, vì đau

mà nước mắt chảy như mưa.

“Thật đau, đau quá đau quá…… Ô ô, cônhỏ cháu đau quá……”

Na Na cẩn thận nâng gương mặt bé lên hướng phía ngọn đèn, giọng

mềm nhẹ nói: “Đừng sợ, há miệng lớn cô xem xem……”

Na Viễn ngẩng đầu, cố sức mở miệng, bởi vì đau đớn nên như thế nào

cũng không há lớn được.

Na Na nhìn kỹ xem, mặt sau răng nanh đen một mảng, không biết từ khi

nào thì đã bị sâu răng.

Khó trách đau thành như vậy, bị sâu răng như vậy, buổi tối còn ăn nhiều

đồ ngọt như vậy!

Na Na còn muốn kiểm tra xem có còn răng nào sâu không, tiểu Viễn liền

oa một tiếng khóc lên.

“Đau muốn chết, cô nhỏ……”

Na Na vội vàng ôm bé, cầm tay bé không cho bé túm chặt mà tự làm đau

mình: “Đừng khóc đừng khóc, vừa khóc không phải càng khó chịu sao! Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.