BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 420

“Cho tới bây giờ không có thấy đề cập qua……” Niếp Duy Bình thản

nhiên đánh gãy lời cô: “Cha mẹ đứa nhỏ ở đâu?”

Na Na ngẩn người, sau đó sắc mặt nhanh chóng khó coi như là ẩn nhẫn

thống khổ thật lớn, thanh âm nghẹn ngào nói: “Trong nhà xảy ra chuyện
ngoài ý muốn……”

“Ba ba của bé ở trại an dưỡng Lâm Hải có phải hay không?”

Na Na mặt trắng bệch, cắn răng gật gật đầu.

“Hơn một năm trước, anh trai em và chị dâu lái xe mang theo cha mẹ

cùng đi, ngày hôm đó trời mưa xe trượt…… Chỉ có anh trai em được một
người cứu giúp….”

Đây là một đoạn hồi ức tối tăm tuyệt vọng hắc ám nhất, là ác mộng

thống khổ, chưa bao giờ cô dám hồi tưởng lại, giờ phút này lại bị người ta
chạm vào miệng vết thương, nó liền bại lộ ở trước mắt……

Na Na lung lay sắp đổ ngã ngồi ở bên giường, khuôn mặt tái nhợt vô tận

đau xót.

Niếp Duy Bình tâm cũng hung hăng đau xót, nhắm mắt không nhìn tới

cô, bình tĩnh mở miệng nói: “Cho nên em đã sớm biết tôi ? Tiếp cận tôi, lấy
lòng tôi cũng vì muốn tôi cứu anh em?”

Na Na tâm thần đại loạn, giờ phút này khổ sở tràn ngập tất cả đều là

thân nhân mất đi, nghe vậy gật gật đầu, thản nhiên nói: “Khi tai nạn xe cộ,
anh em ôm chặt lấy chị dâu mà bảo vệ…… Cột điện gãy đổ nên trên xe, có
một cái đinh đâm vào đầu anh ấy, rất nhiều bác sĩ đều nói rằng không có
biện pháp lấy ra…… Em biết Niếp lão chuyên gia là bác sĩ ngoại khoa não
tốt nhất trong nước, nhưng là ông ấy thân thể không tốt nên về hưu trước
khi……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.