BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 508

Bạn nhỏ Na Viễn mặt mày hớn hở vươn tay, bàn tay mập mạp túm chặt

quần áo của cô, ánh mắt vui vẻ, cao hứng hoan hô: “Thật tốt quá ~ chúng ta
ba người lại có thể ở cùng một chỗ ~”

Na Na dở khóc dở cười nhéo nhéo mặt bé, trừng mắt bộ dạng tức giận

mắng: “Xú tiểu tử!”

Niếp Duy Bình cảm thán về nhóc con trong lòng, nghĩ rằng hắn thật sự

rất là may mắn! Ôm thằng bé chặt hơn, nội tâm vui sướng đắc ý nhưng lại
ra vẻ bình thản mở miệng: “Nếu đã đồng ý thì dọn dẹp một chút chúng ta đi
thôi!”

Na Na nhìn hắn một cái, gật gật đầu nói: “Anh trước mang tiểu Viễn

xuống lầu, em thu dọn một chút lập tức sẽ xuống!”

Niếp Duy Bình bất mãn liếc mắt nhìn trong phòng một cái, biết cô là

muốn cùng người nào đó nói đôi lời, hừ lạnh một tiếng tạm biệt Mao Đan
liền ôm thịt viên tròn đang líu ríu xuống lầu.

Na Na áy náy xoay người thấp giọng giải thích: “Đan Đan, thực xin

lỗi…… Tớ không phải cố ý gạt cậu, tớ cũng không biết vì sao lại cùng bác
sĩ Niếp…… biến thành như bây giờ! Đan Đan, tớ không với cậu là vì tớ
không biết mở miệng như thế nào……”

Mao Đan hào phóng phất tay: “Cậu thôi đi, còn nói xin lỗi cái gì a! Cậu

lại chả làm gì có lỗi với tớ!”

“Nhưng là bác sĩ Niếp……”

“Bác sĩ Niếp là đóa hoa nằm trên núi băng vạn dặm chỉ có thể từ xa xem

không thể lại gần hái!” Mao Đan hình như thở dài tiếc nuối, vỗ vỗ tay cô
phiền muộn vô hạn nói: “Tớ kỳ thật đã sớm suy nghĩ cẩn thận…… Nam
thần cái gì chứ, không phải người phàm như tớ có thể hy vọng xa vời được!
Huống chi đóa sen trắng này thật độc…… Tuy rằng nhìn qua sẽ làm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.