BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 549

Na Na thức thời không có phản bác, con mắt quay tròn vừa chuyển hoài

nghi ngắm phía dưới của hắn.

Niếp Duy Bình âm thanh âm trầm uy hiếp: “Đừng để anh phải làm em

trước mặt anh trai em!”

Na Na vội vàng bày ra vẻ mặt đứng đắn tỏ vẻ mình thực thuần khiết.

Niếp Duy Bình cười lạnh, bất mãn gõ vào trabn cô mắng: “Ân cứu mạng

lấy thân báo đáp! Em là cái vong ân phụ nghĩa sói mắt trắng!”

Na Na xoa xoa cái trán, ngây ngô cười hai tiếng ánh mắt vui vẻ, ra vẻ

bình tĩnh nhẹ giọng nói: “Ai nói em không biết báo ân…… Đêm nay trở về
em liền tạ lễ với anh, tùy tiện anh muốn thế nào……”

Na Na vô hạn thẹn thùng cúi đầu, không phát hiện Niếp Duy Bình nháy

mắt hừng hực tỏa sáng, hận không thể đem cô lúc này ăn sạch bách!

Na Na hé mắt vụng trộm liếc mắt nhìn hắn một cái, cái bộ dạng này

trong mắt của Niếp Duy Bình làm cho hắn thấy thật quá khiêu khích!

Niếp Duy Bình trong lòng nóng lên, khó nhịn cảm xúc mãnh liệt đang

dâng trào, cánh tay ôm chặt cô vào trong lòng, một tay kia dọc theo cột
sống di chuyển từ thắt lưng dò xét đi vào.

Na Na trong lòng hoảng hốt, sắc mặt đỏ bừng đè lại bàn tay không thành

thật kia, vội vàng đưa thoáng đẩy hắn ra, ngập ngừng cự tuyệt nói: “Đừng,
anh em ở đây……”

“Dù sao hắn còn chưa có tỉnh……” Niếp Duy Bình cúi đầu hàm trụ

vành tai cô, hàm hàm hồ hồ dỗ dành.

Na Na lại không chấp nhận nổi, đang cố tránh đi, vừa muốn nói cái gì đó

thì cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.