BACH DA HANH - Trang 100

Có lẽ giọng điệu ra sức biện giải ấy của cô rất tức cười, Yukiho

bật cười.

“Không cần phải ra sức phủ nhận thế đâu. Với lại, những lời ấy

cũng không phải hoàn toàn là bịa đặt.”

“Hả?” Eriko khẽ kêu lên một tiếng, nhìn sang người bạn thân,

“Thật không?”

“Tớ là con nuôi, chuyển tới đây trước khi lên cấp II. Mẹ lúc

nãy không phải mẹ đẻ của tớ.” Giọng Yukiho rất tự nhiên, chẳng hề
có vẻ gắng gượng tỏ ra kiên cường, tựa như cô tuyệt nhiên không
bận tâm đến chuyện đó vậy.

“À, ra vậy.”

“Tớ từng sống ở Oe là sự thật, hồi trước rất nghèo cũng là sự

thật, vì bố tớ qua đời rất sớm. Còn một chuyện nữa, mẹ tớ chết rất
bất thường cũng là sự thật, đó là chuyện xảy ra hồi tớ lên lớp sáu.”

“Chết rất bất thường...”

“Trúng độc khí gas.” Yukiho nói, “Là tai nạn. Có điều, từng bị

nghi ngờ là tự sát, vì nhà tớ thực sự rất nghèo.”

“Ồ.” Eriko cảm thấy hoang mang, không biết nên đáp lời thế

nào mới ổn, nhưng Yukiho cũng không giống như đang thổ lộ bí
mật gì lớn lao lắm. Đương nhiên, đây chắc chắn là do tính cách quan
tâm người khác của cô, không muốn làm bạn bè phải lúng túng khó
xử.

“Mẹ hiện tại là họ hàng của bố tớ, hồi trước thỉnh thoảng tớ có

ghé chơi, bà rất thương tớ. Khi tớ trở thành cô nhi, bà cảm thấy tội
nghiệp tớ, nên lập tức nhận nuôi. Bà sống một mình hình như cũng
rất cô đơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.