BACH DA HANH - Trang 148

“Nhưng đó không phải việc chính đáng gì!” Murashita nói,

“Tớ không dây vào đó đâu.”

“Chẳng có gì là không chính đáng cả. Chỉ cần cậu không đi

khắp nơi nói lung tung thì chẳng gặp phải phiền phức gì đâu, về
điểm này tớ có thể đảm bảo. Ngoài ra, tớ có thể đảm bảo thêm một
chuyện nữa, sau khi kết thúc các cậu nhất định sẽ cảm ơn tớ. Cơ hội
làm thêm tốt thế này, dù có lật tung cả mục tìm việc làm thêm cho
học sinh chắc chắn cũng không tìm được đâu. Công việc này ai
chẳng muốn làm, nhưng không phải ai muốn cũng làm được. Các
cậu có thể được tớ chọn thực sự là rất may mắn đấy.”

“Nhưng mà...” Murashita lưỡng lự nhìn sang Tomohiko, chắc

muốn biết Tomohiko quyết định thế nào.

Lương ba nghìn yên một tiếng, ba tiếng mười nghìn yên... điều

này quá đỗi hấp dẫn với Tomohiko. “Tớ có thể đi,” cậu nói, “nhưng
tớ có một điều kiện.”

“Điều kiện gì?”

“Nói cho tới biết đi đâu gặp ai, tớ cần phải chuẩn bị tâm lý.”

“Hoàn toàn không cần thiết.” Kirihara dập thuốc vào chiếc gạt

tàn, “Được rồi, ra khỏi đây sẽ nói cho cậu. Có điều, chỉ mình cậu thì
không được, nếu Murashita không làm, chuyện này coi như tớ chưa
từng nhắc đến.”

Tomohiko ngẩng đầu nhìn Murashita đang đứng lên nửa

chừng, cậu ta vẫn giữ nguyên tư thế nửa vời ấy, gương mặt đầy vẻ
bất an.

“Thật sự không phải chuyện gì bất chính đấy chứ?” Murashita

xác nhận lại với Kirihara.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.