BACH DA HANH - Trang 15

“Thôi, bọn tớ phải đi xem xung quanh một chút.”

“Ừm, hai người đi nhé.”

Chắc là được lệnh ra ngoài đi lấy lời khai. Sasagaki nhìn họ

bước xa dần, rồi xỏ găng tay, chậm rãi mở cửa. Căn phòng rộng

khoảng mười lăm chiếu

[4]

. Nhờ ánh mặt trời rọi vào qua kính cửa sổ

nên ở đây không tối tăm như chỗ sảnh đợi thang máy. Các nhân
viên điều tra tập trung bên cạnh bức tường đối diện với cửa sổ. Có
mấy gương mặt lạ, chắc là người của Phòng Cảnh sát Tây Fuse quản
hạt khu vực này, còn lại đều là người quen cũ. Tổ trưởng Nakatsuka,
cũng là người chơi thân nhất với Sasagaki, liếc thấy ông đầu tiên.
Ông ta để đầu húi cua, đeo kính gọng vàng, nửa phía trên mắt kính
có màu tím nhạt. Ngay cả khi cười, nếp nhăn giữa hai chân mày ông
ta cũng không bao giờ biến mất. Nakatsuka không nói “Vất vả quá!”
hay “Sao đến muộn vậy?” mà chỉ khẽ hất hàm, ý bảo ông qua đó.
Sasagaki liền bước tới.

Trong phòng chẳng có món đồ nội thất nào ra hồn, sát tường

kê một cái xô pha giả da màu đen, ngồi dồn lại có thể chứa được ba
người lớn. Xác chết nằm ngay trên đó, một người đàn ông. Giáo sư
Matsuno Hidetomi thuộc đại học Y Kinki đang kiểm tra cái xác. Ông
làm nghề pháp y ở Osaka này đã hơn hai mươi năm, Sasagaki vươn
cổ ra phía trước, quan sát cái xác. Người chết khoảng bốn mươi lăm
đến năm mươi tuổi, cao chưa đến một mét bảy. So với chiều cao,
thân hình ông ta thuộc dạng béo, trên người mặc áo khoác màu nâu,
không thắt cà vạt, quần áo có vẻ đều là hàng cao cấp. Nơi ngực có
vết máu màu đỏ thẫm đường kính khoảng mười xen ti mét. Ngoài
ra, còn có mấy vết thương khác nhưng không có hiện tượng xuất
huyết nghiêm trọng. Sasagaki nhận thấy không có dấu hiệu vật lộn.
Người chết quần áo chỉnh tề, không nhàu nát, mái tóc chải lật ra sau
cũng gần như không rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.