BACH DA HANH - Trang 152

“Tớ có bảo là sẽ nói cả tên đâu. Còn nữa, cậu đừng có hiểu lầm.

Không nói tên ra là vì muốn tốt cho mọi người cả thôi. Tớ cũng
không nói tên các cậu đâu. Tớ nhấn mạnh thêm lần nữa, mặc kệ bọn
họ hỏi thế nào, tuyệt đối không được cho họ biết tên thật và tên
trường.”

Trong mắt Kirihara bắn ra những tia nhìn lạnh lẽo, Tomohiko

tức khắc chùn lại.

“Nếu bọn họ hỏi thì tính sao?” Murashita đặt câu hỏi.

“Bảo với họ tên trường là bí mật, còn tên thì dùng bừa một cái

tên giả là xong. Có điều, tớ nghĩ không có tiết mục tự giới thiệu đâu,
bọn họ sẽ không hỏi.”

“Rốt cuộc là những người đàn bà thế nào vậy?” Tomohiko đổi

nội dung câu hỏi.

Không hiểu tại sao, vẻ mặt Kirihara hơi giãn ra đôi chút. “Bà

nội trợ.” Cậu trả lời.

“Bà nội trợ?”

“Nên nói là mấy mợ trẻ buồn chán, không có sở thích hay thú

vui gì, cả ngày hiếm khi nói chuyện với ai, nên bức bối khó chịu vô
cùng. Mấy ông chồng cũng chẳng để ý đến họ. Vậy nên họ mới thử
nói chuyện với trai trẻ cho khuây khỏa.”

Miêu tả của Kirihara làm Tomohiko nghĩ đến bộ phim người

lớn tương đối ăn khách cách đây không lâu có tiêu đề Những bà vợ
trong khu nhà
. Mặc dù cậu chưa hề đi xem phim ấy.

“Chỉ nói chuyện thôi mà được mười nghìn yên? Tớ cứ thấy ghê

ghê làm sao ấy.” Tomohiko nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.