BACH DA HANH - Trang 212

“Ồ, ra vậy.” Masaharu nhớ ra, Yukiho đang tham gia câu lạc

bộ Đàm thoại tiếng Anh ở trường. Anh ta cũng đã nghe cô nói mấy
câu tiếng Anh. Không hổ là người đi học thêm lớp giao tiếp tiếng
Anh từ cấp II, cô phát âm rất chuẩn. Anh ta vẫn còn nhớ cách cô uốn
lưỡi phát âm mà bản thân không thể nào sánh được.

“Nếu là trường cấp III bình thường, có lẽ học sinh lớp mười hai

không còn nhiệt tình với lễ hội văn hóa như thế đâu. Dù sao ở
những trường như vậy, học sinh mới có thể nhàn nhã được. Thầy
Nakamichi tốt nghiệp trường cấp III có tỷ lệ học sinh vào đại học cao
nên lúc lên lớp mười hai, hẳn là chẳng ai có bụng nào mà lo đến lễ
hội văn hóa đâu nhỉ?”

Nghe bà Reiko nói vậy, Masaharu cười cười xua tay. “Trường

chúng cháu cũng có học sinh lớp mười hai bỏ nhiều công sức cho lễ
hội văn hóa lắm. Chắc hẳn có không ít người coi đây là hoạt động
giải lao ngoài những lúc chuẩn bị cho kỳ thi. Cháu cũng thế, sang
đến mùa thu mà vẫn chưa tập trung vào học thi, hễ có hoạt động gì
lập tức đến góp vui ngay.

“Ồ vậy à? Có điều, nhất định là vì thầy học xuất sắc rồi, nên

mới có thể thoải mái như thế.”

“Đâu có ạ, làm gì có chuyện ấy, thật đấy ạ.” Masaharu không

ngừng xua tay.

Karasawa Yukiho học ở trường nữ Seika, Masaharu nghe nói

cô lên thẳng từ phân hiệu cấp II của Seika. Cô còn chuẩn bị lên thẳng
luôn hệ đại học của trường này. Nếu thành tích những năm cấp III
xuất sắc, cô chỉ cần thi vấn đáp là có thể vào trường đại học nữ
Seika. Có điều, cánh cửa vào trường này cũng có thể thu hẹp lại tùy
vào khoa cô muốn học. Yukiho muốn vào khoa Văn học Anh, một
khoa có tỷ lệ cạnh tranh cao nhất. Để đảm bảo giành được cơ hội lên
thẳng đại học, thành tích học tập của cô phải luôn đứng hàng đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.