BACH DA HANH - Trang 25

“Hiếm lắm.”

“Trường hợp như vậy ông nhà có gọi điện về không?”

“Anh ấy ít khi gọi điện. Không biết bao nhiêu lần tôi nhắc anh

ấy về muộn thì phải gọi điện báo, nhưng anh ấy chỉ hứa miệng mà
chẳng bao giờ gọi cả, tôi cũng quen rồi. Có điều, không bao giờ tôi
ngờ được anh ấy...” Yaeko đưa tay bụm miệng lại.

Chiếc xe chở bọn Sasagaki đi lòng vòng một lúc, rồi dừng lại

bên cạnh cột điện có ghi Oe-Sanchome. Những căn biệt thự liền kề
nằm hai bên con đường nhỏ hẹp.

“Phía đằng kia.” Koga chỉ qua lớp kính chắn gió phía trước.

Cách chỗ họ khoảng hai mươi mét, xuất hiện tấm biển “Tiệm cầm đồ
Kirihara”. Phía truyền thông hình như vẫn chưa nắm được thông tin
về gốc tích của người bị hại, ngoài cửa tiệm không thấy bóng ai.

“Tôi đưa chị Kirihara về nhà, cậu về trước đi.” Sasagaki dặn dò

Koga.

Cửa cuốn của tiệm cầm đồ kéo xuống cao ngang mặt Sasagaki.

Ông đi theo sau Yaeko, cúi người chui qua cửa cuốn. Phía sau cánh
cửa là tủ trưng bày và lối vào. Trên cánh cửa kính mờ ở lối vào có
dòng chữ màu vàng “Kirihara” viết bằng bút lông. Yaeko mở cửa đi
vào, Sasagaki đi phía sau.

“À, bà về rồi.” Người đàn ông ở sau quầy cất tiếng chào.

Người này tuổi trạc tứ tuần, thân hình gầy gò, cằm nhọn, mái tóc
đen tuyền rẽ ngôi bảy ba đều tăm tắp.

Yaeko thở dài, ngồi xuống một chiếc ghế có lẽ dùng để tiếp

khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.