BACH DA HANH - Trang 474

Xét về kết quả, Yukiho đúng là đã tuân thủ điều kiện anh ta đặt

ra. Cô đều đặn tăng tài sản của mình bằng cổ phiếu. Makoto hoàn
toàn không biết lúc đầu cô đầu tư bao nhiêu tiền, tiến hành mua bán
ở mức độ nào. Nhưng nghe cô và người phụ trách ở công ty chứng
khoán nói chuyện điện thoại, có thể thấy số tiền cô điều động đã hơn
con số mười triệu yên.

Cuộc sống của cô từ đó bắt đầu xoay quanh cổ phiếu. Vì cần

thường xuyên nắm bắt tình hình cụ thể, một ngày cô đến công ty cổ
phiếu hai lần. Vì sợ để lỡ điện thoại của người môi giới chứng
khoán, nên cô rất ít ra ngoài, kể cả khi bất đắc dĩ phải ra ngoài, cũng
cách một tiếng cô lại gọi điện một lần. Báo thì đọc ít nhất sáu tờ,
trong đó có hai tờ là báo Kinh tế và báo Công nghiệp.

“Em nên tiết chế chút đi!” Một hôm, khi Yukiho vừa kết thúc

cuộc điện thoại của công ty chứng khoán gọi đến, Makoto không thể
nhịn được nữa. Từ sáng điện thoại đã đổ chuông không ngừng nghỉ,
bình thường Makoto ở công ty cũng không buồn để tâm, nhưng
hôm đó là ngày kỷ niệm thành lập công ty, anh ta được nghỉ ở nhà.
“Được ngày nghỉ hiếm hoi mà hỏng hết cả. Vì buôn bán cổ phiếu mà
hai vợ chồng muốn ra ngoài một chút cũng không được! Vì cổ phiếu,
cuộc sống chẳng yên lành tử tế được, thôi thì đừng chơi nữa cho
xong!”

Tính cả thời kỳ yêu đương, đây là lần đầu tiên Makoto lớn

giọng gắt gỏng với Yukiho. Khi ấy, họ đã kết hôn được tám tháng.

Không rõ vì bất ngờ hay sốc, Yukiho hoang mang đứng ngây

người ra. Nhìn gương mặt tái nhợt của cô, Makoto lại thấy tội
nghiệp.

Thế nhưng, anh ta còn chưa kịp mở miệng xin lỗi, cô đã hạ

giọng nói, “Em xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.