BACH DA HANH - Trang 620

“Em chẳng bảo trong hộp thư thoại có rất nhiều cuộc gọi đến

mà chẳng nói gì còn gì? Vì vậy em mới cảm thấy không yên tâm, mà
gọi điện cho anh. Thế nhưng, có lẽ làm vậy đã trúng kế của thủ
phạm. Nghĩa là, mục đích của thủ phạm là muốn em gọi điện thoại.
Khi phát hiện trong hộp thư thoại có những cuộc gọi lỡ kiểu thế, ai
cũng sẽ gọi hỏi người có khả năng gọi đến trước.”

“Muốn em gọi điện để làm gì chứ?”

“Để nắm được phạm vi quan hệ xã hội của em. Chẳng hạn như

bạn thân của em có những ai, khi xảy ra chuyện, em sẽ dựa vào ai.”

“Biết được những chuyện này thì phỏng có ích lợi gì đâu, mà

muốn biết thì đến hỏi thẳng em là được rồi, đâu cần phải lắp máy
nghe trộm gì đó chứ.”

“Là vì muốn biết, nhưng lại không muốn bị em phát hiện.

Được rồi, sắp xếp lại những điều chúng ta vừa nói một chút nhé.
Thủ phạm muốn biết tên và thân phận của một người nào đó, nhưng
chỉ có một đầu mối duy nhất là em thôi. Có lẽ thủ phạm chỉ biết
được em và người đó rất thân thiết.” Imaeda uống hết lon bia, bóp
dẹt cái lon rỗng. “Em có nghi ngờ gì trước tình huống đó không?”

Tay trái Eri cầm lon bia, cô cúi đầu cắn móng tay ngón cái bàn

tay phải.

“Cửa hàng đồ hiệu ở Nam Aoyama lần trước?”

“Thông minh.” Imaeda gật đầu. “Lần đó em để lại địa chỉ liên

lạc cho cửa hàng, còn anh thì không để lại gì cả. Muốn biết anh là ai,
chỉ có thể truy ra từ em thôi.”

“Nói như vậy, người của cửa hàng đó muốn điều tra anh

Imaeda? Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.