BACH DA HANH - Trang 738

Theo chân Hamamoto Natsumi, Kazunari vào trong nhà, đi

dọc hành lang. Hành lang gỗ được mài cho bóng loáng. Ánh sáng ấy
toả ra sự lau chùi thủ công tốn không biết bao nhiêu công sức, chứ
không phải do sáp nến mà ra. Thứ ánh sáng đó cũng toả ra từ mỗi
cây cột trong nhà. Kazunari cảm giác như đã thấy được một phần
phẩm cách của Karasawa Reiko. Đồng thời anh ta cũng nghĩ Yukiho
đã được nuôi dưỡng nên người bởi một phụ nữ thế này đây.

Bên tai anh ta vang lên tiếng nói chuyện. Hamamoto Natsumi

dừng bước, hướng về phía cánh cửa giấy đang khép bên cạnh, ướm

hỏi. “Giám đốc

[28]

, em vào được không ạ?”

“Mời vào.” Bên trong vẳng ra tiếng nói.

Hamamoto Natsumi kéo cửa ra khoảng ba mươi xen ti mét.

“Anh Shinozuka đến rồi ạ.”

“Mời anh ấy vào đi.”

Được Hamamoto Natsumi ra hiệu, Kazunari bước qua bậc cửa.

Bên trong tuy là phòng kiểu Nhật, nhưng lại được bày biện theo
kiểu Tây. Trên chiếu tatami trải thảm vải bông, bên trên kê bàn ghế
mây. Trên ghế dài có một cặp nam nữ đang ngồi, Karasawa Yukiho
ngồi đối diện với họ, nhưng cô ta đã đứng lên để đón Kazunari.

“Anh Shinozuka... cảm ơn anh đã đi một quãng đường xa đến

đây,” Cô ta cúi đầu chào hỏi. Karasawa Yukiho mặc váy dài màu
xám tro, so với lần gặp trước thì đã gầy đi nhiều, có lẽ là tiều tụy vì
chuyện lần này. Cô ta hầu như không trang điểm, nhưng gương mặt
mộc đầy vẻ mệt mỏi lại có sức hút riêng. Điều này có nghĩa rằng cô
ta là người đẹp thực sự.

“Xin chia buồn cùng cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.