BACH DA HANH - Trang 741

truyền thống. Có điều cái tủ này cũng tương đối hợp với cả gian
phòng.

Trên giá sách bằng gỗ rất vững chãi xếp các loại sách về trà đạo

và cắm hoa. Nhưng lẫn trong đám sách đó còn có cả sách tham khảo
cho học sinh cấp II và giáo trình piano sơ cấp..., chắc là của Yukiho.
Kazunari nghĩ, cô ta cũng từng đọc sách trong gian phòng khách này.
Đàn piano có thể đặt ở một phòng khác.

Anh ta mở tấm bình phong đối diện cửa phòng ra, một đoạn

ban công nhỏ chìa ra ngoài xuất hiện, trong góc chất đống các tạp chí
cũ kỹ.

Anh ta đứng trên ban công nhìn ra sân. Sân tuy không rộng

lắm, nhưng cây cối và những đèn lồng đá đậm chất tự nhiên đã tạo
nên một bầu không khí thanh nhã đặc trưng của vườn Nhật. Nhưng
chỗ lẽ ra được phủ bằng thảm cỏ xanh, tiếc là giờ bị cỏ dại chiếm cứ
hoàn toàn. Kazunari nghĩ, một người già hơn bảy chục tuổi có lẽ khó
có thể duy trì vẻ đẹp cho khu vườn thế này.

Trước mặt anh ta có rất nhiều chậu cảnh bonsai. Hầu hết đều là

xương rồng. Đa phần là loại hình cầu.

“Vườn tược chẳng ra sao cả đúng không? Vì không hề được

chăm sóc.” Tiếng nói vang lên từ phía sau. Yukiho bưng chiếc khay
bên trên có cốc thuỷ tinh đứng ở đó.

“Chỉ cần chăm sóc một chút là sẽ đẹp như trước ngay thôi.

Chẳng hạn như cái đèn lồng kia kìa, thật sự rất đẹp.”

“Nhưng đã chẳng còn ai đến mà ngắm nữa rồi.” Yukiho đặt

chiếc cốc đựng trà ô long lên bàn.

“Cô định làm gì với căn nhà này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.