BACH DA HANH - Trang 742

“Không biết, tôi còn chưa nghĩ đến chuyện đó.” Yukiho nở nụ

cười buồn bã.

“À... cũng phải.”

“Có điều, tôi không muốn bán đi, cũng không muốn dỡ bỏ...”

Cô ta đặt tay lên khung cửa giấy, vuốt ve vết sứt sẹo nhỏ trên đó một
cách đầy trân trọng. Sau đó cô ta ngẩng đầu lên nhìn Kazunari như
sực nhớ ra điều gì đó. “Anh Shinozuka, thật sự cảm ơn anh, tôi còn
tưởng anh sẽ không đến nữa cơ.”

“Tại sao?”

“Vì...” Yukiho cụp mí mắt xuống, rồi lại ngước lên, vành mắt

hơi ửng đỏ, tựa như sắp rơi lệ. “Anh Shinozuka ghét tôi phải
không?”

Kazunari giật mình, cố gắng che đậy cơn chấn động trong lòng.

“Sao tôi lại ghét cô được chứ?”

“Chuyện này thì tôi không biết. Có sẽ anh giận vì tôi ly hôn với

Makoto, cũng có thể vì lý do khác. Chỉ là tôi cảm thấy, anh tránh né
tôi, ghét tôi.”

“Cô cả nghĩ quá rồi, không có chuyện đó đâu.” Kazunari lắc

đầu.

“Thật không? Tôi có thể tin câu nói này của anh không?”

Yukiho nhích lại gần một bước. Hai người chỉ cách nhau một
khoảng cách rất ngắn.

“Tôi không có lý do gì để ghét cô cả.”

“Tốt quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.