BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 127

thì phá vỡ những nền nếp của Kuriajê, nó sẽ báo thù bằng cách chôn vùi cả
bọn họ dưới những đổ nát của nó.

Kôrôtkôp cũng chờ đợi. Nó là trụ cột của nền nếp Kuriajê, và là một chính
khách đại tài. Đố ai bới được trong hành vi xử sự của nó một hành động,
một lời, một chữ, một nét nào có thể buộc tội nó điều gì. Nó chẳng có lỗi gì
hơn những đứa khác: như tất cả bọn chúng, nó không đi làm việc, và chỉ có
thế thôi. Cả đội đặc biệt một hằn học bực tức và căm ghét Kôrôtkôp, quả
quyết tin rằng nó là kẻ thù chính của chúng tôi ở Kuriajê.

Về sau tôi được biết rằng Vôlôkhôp, Gôrkôpxki và Jorka Vonkôp đã thử
giải quyết việc này bằng một cuộc hội thương nhỏ. Họ đã triệu Kôrôtkôp tới
một buổi họp mặt ban đêm ở bờ ao và đã yêu cầu nó cút đi đâu thì cút cho
rảnh chuyện. Song Kôrôtkôp đã khước từ đề nghị ấy bằng câu trả lời này:

- Hiện thời tôi chả có lý do gì mà tẩu cả. Tôi cứ ở đây. Ấy thế là cuộc hội
thương kết thúc. Không một lần nào Kôrôtkôp nói gì với tôi và nói chung
nó không tỏ vẻ gì chú ý đến con người tôi hết thảy. Nhưng mỗi lần gặp mặt,
nó rất lễ phép nhất cái mũ cát-két diện bằng vải sáng màu của nó ra và cất
giọng đường mật nói to:

- Xin chào đồng chí giám đốc.

Cái mặt đẹp trai trơ trẽn của nó, với đôi mắt âm u có rất nhiều màu vẻ, quay
về phía tôi với một vẻ lịch sự chăm chú, và như một cái cột tín hiệu, nêu lên
cho tôi rõ bằng một thứ ngôn ngữ thật là minh bạch.

“Bác thấy không, đường chúng ta đi không gặp nhau, thì bác hãy theo
đường bác, còn tôi, tôi có quan niệm riêng của tôi. Xin chào, đồng chí giám
đốc ạ”.

Tuy nhiên hôm sau cái buổi chiều mà tôi nói chuyện với Pêretz, Kôrôtkôp
gặp tôi vào giờ ăn, gần cửa sổ nhà bếp; nó ý tứ đứng lánh ra một bên trong
khi tôi đang ra lệnh làm một việc, rồi đột nhiên nó hỏi tôi một cách nghiêm
chỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.