BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 17

Mary

[7]

, nhưng các cô đó thì lại là chuyện khác, bởi vì anh biết cho rằng...

với những cái “cần ngang”, với “vòng cổ” này…

Đôi mắt đầy sức mạnh bình tĩnh của Fêđôrenkô nhìn một cách dữ tợn vào
cái thân hình xơ xác và cầu kỳ của tên Varegơ, hắn nhổ nước bọt, rồi bảo:

- Múa lưỡi thế là đủ rồi, mày hãy liệu mà trông coi ngựa.

Đến tối, Fêđôrenkô dang hai cánh tay ra và, không vội vã, nói ý kiến nhận
xét của mình:

- Nó làm được cái việc quỷ gì? Chỉ giỏi nghề ăn bánh tạc với chạy theo tán
gái... Tôi cho rằng cái thằng đó không hợp được với chúng ta đâu. Và tôi
còn có ý kiến nữa rằng: không nên đem theo nó đi Kuriajê.

Đội trưởng đội tám nhìn tôi với một vẻ nghiêm nghị và lo lắng, đợi tôi phê
chuẩn lời phán quyết của hắn, Tôi hiểu rằng phán quyết ấy là ý chung của
tất cả đội tám, một đội xuất sắc, như ai cũng biết, vì có những quan niệm tin
tưởng vững chắc và những đòi hỏi cao đối với mọi người. Song tôi trả lời
Fêđôrenkô:

- Chúng ta sẽ đem theo Ôlec đi Kuriajê. Sang đấy, chú sẽ giải thích cho đội
hiểu rằng phải làm cho nó trở nên một người lao động. Nếu các chú không
làm thế, thì sẽ chẳng có ai làm cả và Ôlec sẽ biến thành một kẻ thù của
chính quyền xô-viết, một tên vô lại. Chú hiểu chứ?

- Vâng, tôi hiểu, - Fêđôrenkô đáp.

- Vậy thì chú hãy nói cho đội hiểu.

- Được, đúng thế, sẽ phải nói cho họ hiểu, Fêđôrenkô vội tán thành, trong
khi đang có đã thiện chí, song bàn tay hắn, cũng vội vã như vậy, đã đưa lên
ngay cái chỗ riêng mà người Xlavơ chúng ta xưa nay, khi gặp phải những
vấn đề nan giải, thường vẫn đưa tay lên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.