BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 174

- Chúng ta đợi vậy.

Đội một từ ngoài cổng đi tới, và Gut, đội trưởng, sau khi liếc nhanh mắt
kiểm tra cái trụ lang, hỏi to lên:

- Mày bảo là người ta không vào qua cửa này à, hở Uxtimenkô?

Một trẻ nuôi ở Kuriajê, một thằng bé mười lăm tuổi, ngăm ngăm đen, giơ
cánh tay về phía cái cửa:

- Không, không đâu... Thực đấy mà. Bao giờ nó cũng đóng. Họ đi qua cửa
này và cửa kia nữa, chứ không qua lối này đâu, tôi nói thực đấy.

- Họ kê tủ chặn trong đó, ở giữa ấy. Để cất nến và mọi thứ... một đứa nào ở
phía sau nói.

Gut chạy vội vào trong trụ lang, quay đảo tứ phía trên nền tảng đá rồi phá
lên cười:

- Chúng mình còn đòi gì hơn nữa! A ha! ở đây sẽ lịch sự ra trò. Bọn họ cần
đến một bậc tam cấp diện thế này làm quỷ gì nhỉ? Mà lại có mái hiên, để
che mưa... chỉ có cái là sẽ phải nằm đá cứng thôi. Liệu thế này có là hơi
cứng quá chăng?

Kacpinxki, một trại viên Gorki kỳ cựu và nguyên là thợ giày trong đội của
Gut, vui vẻ nhìn những phiến đá lát:

- Không, không cứng đâu: ta có sáu cái đệm với sáu cái chăn. Không biết
chừng còn tìm ra được thứ gì khác nữa.

- Đúng đấy, Gut nói.

- Hắn quay mặt ra phía ao và tuyên bố:

- Báo trước cho mọi người biết nhé: đội một đóng ở cái trụ lang này. Đừng
có lôi thôi đấy! Bác Antôn Xêmiônôvich, bác làm chứng cho.

- Đồng ý!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.