BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 183

Pêretz ưỡn bụng, phồng má và hét to lên đến cả tu viện đều nghe thấy, trong
khi giơ tay chào theo lối quân sự:

- Đi đun nước, rõ!

Tất cả bộ điệu ấy, tuy còn khá ngượng ngập, nhưng có sự rắn rỏi. Nhưng
làm xong nghi thức đó rồi, Pêretz bỗng lại có vẻ mặt ngẩn ngơ:

- Đúng... song cháu đi lấy xalôpét ở đâu! Đội chín chúng cháu chưa lĩnh
quần áo đó.

Tôi bảo nó:

- Này, chú nó! Dễ thường phải dắt tay đưa chú đi thay quần áo hẳn? Và chú
lại còn múa lưỡi trong bao nhiêu lâu nữa thế?

Bọn trẻ ở chung quanh cười tung lên. Pêretz lắc lắc cái đầu to tướng và kêu
lên, không hiểu cách gì nữa!

- Cháu đi làm đây... cháu đi làm đây, bác cứ yên tâm, rồi chạy biến.

Lapô lại cho nổi hiệu kèn họp đội trưởng nhưng lần này thì họp dưới trụ
lang, nơi mà đội của Gut đã đặt phòng ngủ.

Lapô đứng nói:

- Anh em đội trưởng, chúng ta sẽ không ngồi làm gì, chỉ họp một phút thôi.
Xin anh em hãy giải thích ngay hôm nay cho tụi trẻ anh em biết phải chùi
mũi như thế nào. Cái kiểu gì thế vậy? Chúng đi chơi khắp sân, mũi cứ chảy
tong tong như suối. Rồi còn chuyện khác: nói cho chúng nó biết về các nhà
xí, những điều Jorka đã nói trong buổi họp. Và còn cái này nữa: Aliôsa đã
có đặt những hộp đựng rác hẳn hoi, nhưng chúng nó cứ vứt rác lung tung.

Vetkôpxki mỉm cười:

- Cậu đừng vội vã đến thế, trước hết phải hót cả hằng đống những thứ bẩn
tưởi đi cái đã, khoan hãy nói tới các hộp của cậu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.