BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 182

thể những cư dân của nó, xác nhận thêm cái quan điểm không thay đổi của
tôi: những đứa trẻ bình thường, linh hoạt, liến thoắng, và nói chung là “một
đám dân chúng vui vẻ”.

Tôi trông thấy bọn trẻ xiết bao hoan hỉ ngắm nghĩa bộ quần áo mới, và với
một vẻ đỏm dáng hết sức bất ngờ, chúng sắp xếp lại những nếp áo sơ-mi và
xoay trở trên tay chiếc mũ chỏm sặc sỡ của chúng. Trong khi xếp cho gọn
cái mớ đồ vật linh tinh đủ thứ, như hàng chợ phiên vô cùng tạp nhạp bày la
liệt ở chung quanh nhà thờ, Aliôsa Vonkôp quỷ quyệt thoạt tiên đã lôi để lên
trên tất cả cái tấm gương duy nhất treo trên lò sưởi của chúng tôi, mà hai
đứa nhỏ trước hết đã đem ra dựng trên một mô đất cao. Lập tức đã hình
thành ngay một đám đông vây quanh lấy nó, những cậu tài tử muốn ngắm
nghía và thán phục hình ảnh minh trong gương. Thì ra ở Kuriajê có rất
nhiều trẻ xinh đẹp, còn những đứa khác rời ra nhất định cũng sẽ đẹp lên rất
chóng thôi. Vì cái đẹp là tùy ở sự lao động và ăn uống.

Bọn thiếu nữ thì vui sướng đến cùng cực. Các nữ sinh của chúng tôi đã đem
tới cho các bạn ở Kuriajê những trang phục lộng lẫy, may riêng cho họ: một
chiếc váy nhỏ xinh màu lam chếp nếp to, một áo lu-dông trắng bằng vải
đẹp, bít tất lam ngắn và giầy vải thể thao. Kutlaty đã cho phép đội thiếu nữ
đem máy khâu về phòng ngủ, thế là ở đấy bắt đầu có sự huyên náo muôn
đời của phụ nữ; may cắt lai, một thử, là. Ngày hôm đó chúng tôi đã dành
riêng nhà giặt cho họ hoàn toàn sử dụng. Bắt gặp Pêretz, tối nghiêm khắc
bảo nó:

Chú hãy mặc xalôpét

[52]

vào rồi đi nhóm lửa đun vạc nước cho bọn con gái

đi. Xin chú đừng có đà đận, đi léng phéng chỗ này chỗ nọ.

Pêretz hếch về phía tôi cái bộ mặt đầy vết xước của nó, và trỏ một ngón tay
vào ngực nói:

- Cháu... mà đi đun nước cho bọn con gái à?

- Phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.