BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 184

- Để nguyên, Kôxchia! Hót rác là một chuyện, còn trật tự là chuyện khác...

Thế mà cậu lại là một người đi du lịch

[53]

kia đấy! Ừ, phải rồi, đừng có

quên, phải nói cho ai nấy biết qui tắc của chúng ta, kẻo sau đây chúng nó sẽ
lại bảo: “Chúng tôi không biết! Chúng tôi có nghe nói đâu mà biết!...”

- Qui tắc nào?

- Qui tắc của ta về việc nhổ bậy... Hãy đồng thanh nhắc lại đi nào.

Và trong khi Lapô điều khiển bằng tay, các đội trưởng vừa cười vừa cao
giọng ngân nga đều lên:

- “Nhổ một bãi, ba ngày cọ sàn”.

Tụi trẻ ngốc nghếch ở Kuriajê đã mở mắt thao láo và vểnh tai lên theo dõi
nghi lễ hội đồng đội trưởng với cái rợn người thiêng liêng của những kẻ

mới nhập môn thụ lễ khai tâm vào hội tam điểm

[54]

. Khi nghe câu nói trên,

chúng kêu lên những tiếng ồ! và đưa bàn tay lên che miệng. Lapô bế mạc
hội đồng và bọn trẻ nhỏ chạy đi khắp các trụ sở tạm thời của các đội loan
truyền cái khẩu hiệu mới đó. Chúng đem nó tới cả cho Khalabuđa, ông ta từ
chuồng bò đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi, người đầy bụi, rơm, với chất
phấn gì không rõ ở cỏ rạ, và ông thốt ra với một giọng ồm ồm:

- Những cái mụ khỉ gió ấy đã bỏ rơi mình, thế là bây giờ mình phải đi bộ ra
đến tận nhà ga. Ừ, nhổ một bãi, ba ngày cọ sàn! Tuyệt lắm!... Vichia ơi, chú
hãy thương hại một người già cả, ở đây chú là chủ ngựa, chú hãy thắng một
con nghẽo nào đấy, và đưa lão ra ngoài ấy tí.

Vichia ngó người tiền bối đáng kính là Bratsenkô, cậu này cũng có thể khoe
cái giọng trầm của mình.

- Sao lại một con nghẽo! Cậu thắng con Hảo-hán vào cái xe cabriôlê

[55]

đưa ông lão đi, chính ông hôm nay đã phải cho con Zorka đấy. Nào, ông lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.