BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 185

đây, để bây giờ chúng tôi chải cho ông cái.

Taranet đến tìm tôi, có vẻ kích động; cái băng đeo ở cánh tay tỏ rằng hắn là
đội trưởng trực nhật.

- Có tụi... những cái thứ nhà nông học kia, ở riêng ngoài đó... Chúng không
chịu rời các phòng ngủ và chúng bảo: chúng tao chẳng cần đếch gì đến một
đội nào hết.

- Chỗ chúng ở hình như cũng sạch sẽ, phải không?

- Cháu vừa ở đây về. Chán đã kiểm tra các giường và mọi thứ... Hàng đống
quần áo treo lung tung. Vô khối là rận. Và rệp nữa.

- Ta đi đến xem.

Buồng các nhà nông học hoàn toàn bừa bãi. Trông đủ biết đã lâu không
được thu dọn. Vôxkôbôinikôp, được chỉ định làm đội trưởng đội chuồng bò,
với hai đứa khác nữa cho vào đơn vị của nó, đã phục tùng nghị quyết ấy;
chúng đã đưa quần áo chúng đi tẩy uế và bỏ ra đi, để lại ở tổ các nhà nông
học những lỗ hổng rộng hoác, những di vật và tàn tích tản mát của một cuộc
đời ở yên tại chỗ bị tan nát. Ở trong buồng còn lại vài đứa tiếp tôi với một
vẻ mặt quàu quạu. Nhưng vì chúng và tôi đều đã biết phần thắng ngã về bên
nào rồi, cho nên vốn để chỉ còn là hình thức đầu hàng mà thôi.

Tôi hỏi:

- Các chú không muốn tuân theo nghị quyết của hội nghị toàn trại hử?

Im lặng.,

- Các chú có dự vào buổi họp chứ?

Im lặng. Taranet trả lời:

- Họ không dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.