BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 187

Nửa giờ sau, tôi lại đi qua ngôi nhà của những nhà nông học. Aliôsa
Vonkôp đang khóa cửa nhà đó. Taranet vụt hiện ra trong cương vị công tác.

- Vậy là chúng cút rồi ư?

- Đã đành! Taranet vừa đáp vừa cười.

- Xếp chúng vào các đội khác nhau chứ?

- Vâng, mỗi đội một thằng.

Sau đó một tiếng rưỡi đồng hồ, tiệc được dọn ra trên các bàn ăn long trọng
phủ khăn giải bàn trắng. Từ sáng sớm tinh mơ, đội đặc biệt tiên phong đã cọ
rửa phòng ăn gạch như lau như li và trang trí với những cành là xanh với
hoa đại cúc. Trên tường, ngay sau khi các trại viên Gorki ở nhà ga tới,
Aliôsa Vonkôp đã theo đúng nghi thức treo lên những chân dung của Lênin,
Xtalin, Vôrôsilôp và Gorki. Sêlaputin được Tôxka giúp sức, đã căng ở dưới
trần những khẩu hiệu và lời chúc mừng, trong số đó nổi bật lên một cách
bất ngờ câu:

Bị đè bẹp, hoàn toàn mất tinh thần, các trẻ nuôi Kuriajê, tất cả đều húi tóc
và tắm rửa sạch sẽ, tất cả đều mặc áo sơ-mi mới trắng bong, từ nay trở đi
được lồng vào trong những khuôn khổ trang nhã và tế nhị của các trại viên
Gorki, mà chúng không thể nào thoát ra khỏi được nữa. Ngồi rất ngoan
ngoãn ở các bàn, hai tay đặt lên đầu gối, chúng hết sức thán phục nhìn
những chồng bánh mì trên các đĩa và các bình nước trong suốt như pha lê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.