BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 219

trang sức bằng sắt kêu lên lẻng xẻng. Những bộ mặt cháy nắng, biến dạng
vì những que xiên ngang mũi, và trên đầu có những búi tô quái gở, không
còn để nghi ngờ gì hết nữa: cái giống sinh vật này tất nhiên không thể có ý
định gì khác hơn là túm lấy cả đám rước để đem quảng vào lò lửa. Kêu rú
lên the thé, các ông già bà mụ ôm ghì tượng thánh, chạy té đi trốn tứ phía
qua phố, giày dép kêu lẹp xẹp. Bọn trẻ đâm bổ tới các chuồng ngựa và
chuồng bò, nhưng muộn quá: những con vật đã chết thui. Xêmiôn cáu tiết,
nắm lấy gộc củi đầu tiên vớ được phang bật tung một khung cửa sổ và nhảy
vào nha. Một phút sau, một cái đầu râu tóc bạc bỗng ló ra ở cửa sổ và
Xêmiôn kêu lên từ bên trong:

- Đỡ lấy ông nội này, thật chó chết...

Bọn trẻ giơ tay lên đón ông già, và Xêmiôn nhảy ra qua một cửa sổ khác,
chạy lăng xăng trong sân ẩm và có cây xanh để khỏi bị bỏng. Một chú da

đen chạy ù về trại tìm một chiếc đrôski

[69]

.

Đám mây đã dồn xa về phía đông, để vương lại trên trời một cái đuôi rộng
lớn đen ngòm. Antôn Bratsenkô cưỡi con Hảo-hán, từ trại phóng nước đại
tới:

- Xe sẽ đến ngay lập tức... thế bọn dân quê đâu cả? Sao ở đây lại chỉ có bọn
trai nhà mình thôi?

Chúng tôi đặt ông già lên xe và toán chúng tôi kéo dài đi theo sau xe về trại.
Từ phía sao các cánh cửa và hàng giậu xanh, những bộ mặt bất động theo
dõi chúng tôi và chỉ có những con mắt là nguyền rủa chúng tôi thôi.

Dân lành tỏ vẻ lạnh lùng đối với chúng tôi, song cứ theo những lời đồn đến
tai chúng tôi thì điều đó cũng không ngăn cản họ tán thành cái kỷ luật thiết
lập ở trại.

Những ngày thứ bảy và chủ nhật, sân trại đầy những người tín đạo. Thường
thường chỉ có những người già cả và nhà thờ, còn bọn thanh niên ưa đi dạo
chơi ở chung quanh hơn. Các trại viên canh gác của chúng tôi cũng chấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.