BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 254

Buổi tối Xinvextrôp bị Jôra và Vôlôkhôp dẫn đến, và mặc dù tất cả sự bi đát
của tình thế, tôi cũng không thể nào nhịn được mỉm cười khi người ta bắt y
ra đứng giữa phòng và Lapô vặn chặt cái đai ốc cuối cùng:

- Cậu hãy đứng nghiêm.

Đứng trước hội đồng đội trưởng, Xinvextrôp toát cả mồ hôi. Y không
những đứng nghiêm, mà còn sẵn sàng làm bất cứ việc gì, giải quyết bất cứ
vấn đề hóc hiểm nào, miễn là y được an toàn ra khỏi cái tổ chức gớm ghiếc
này. Song câu chuyện lại xoay ra một chiều hướng bất ngờ hết sức khiến
chính hội đồng phải giải quyết những vấn đề hóc hiểm, vì Xinvextrôp ấp
úng nói:

- Thưa các đồng chí trại viên, có thể nào bảo tôi là một thằng lếu láo hay
một kẻ lưu manh?... Các anh bảo: lấy cô ta đi. Tôi xin sẵn sàng, rất vui
lòng, nhưng nếu cô ta không muốn thì tôi làm thế nào được?

- Sao cơ, cô ta không muốn? Lapô giật mình hỏi. Ai bảo cậu thế?

- Chính cô ta bảo tôi thế… Vêra ấy.

- Được, thế thì cho gọi cô ấy ra hội đồng! Zoren!

Zoren nhảy đánh sầm một cái ra khỏi cửa, rồi sau hai phút lại trở về phòng
như một trái bom, và hếch cái đầu mũi nhỏ của nó về phía Lapô, vểnh tay
bên phải lên chỉ những miền xa xôi có Vêra đang ở đấy lúc ấy:

- Chị ấy không muốn!... Anh ạ, em bảo chị ấy thế… Nhưng chị ấy bảo: Mày
cút đi!

Mắt Lapô nhìn quanh khắp hội đồng rồi ngừng lại ở Fêđôrenkô. Cậu này
đĩnh đạc đứng lên khỏi ghế ngồi, một bàn tay chểnh mảng đưa lên không
khí để chào, khẽ nói một tiếng “Rõ!” ngọt sớt, rồi đi ra phía cửa. Zoren
thoắt một cái đã luồn ra ngoài dưới cánh tay hắn và chạy bổ xuống cầu
thang ầm ầm như sấm. Xinvextrôp, mặt nhợt nhạt và đứng trơ như đá giữa
phòng, ngắm nhìn các trại viên trước mắt y đang lột da thần ái tình bị nạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.