BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 267

quản”

[84]

chẳng hạn? Có lẽ anh em Tsêka sẽ bằng lòng hy sinh những trần

nhà quét sơn và đồ đạc đẹp đẽ của họ cho những lợi ích của khoa học
chăng? Tình hình mấy ngày sau đó chứng tỏ rằng anh em Tsêka không có ý
định hy sinh một cái gì hết thảy. Đồng chí B. đặt tôi ngồi vào một chiếc ghế
bành sâu ở phòng giấy của đồng chí và nói:

- Điều mà tôi muốn yêu cầu bác là thế này: nhất định không thể nào để cho
họ làm hỏng và lãng phí tất cả những cái đó. Công xã cố nhiên là cần thiết,
và sẽ còn là cần thiết lâu nữa. Chúng tôi biết bác có một tập thể có kỷ luật.
Bác hãy cho chúng tôi năm chục chú trai để bắt đầu cái đã, rồi chúng tôi sẽ
lấy ở ngoài phố bổ sung thêm vào. Bác thấy không? Chúng sẽ lập tức có
ngay nền trật tự và tổ chức quản lý của riêng chúng. Bác hiểu không?

Tôi hiểu lắm chứ! Tôi biết chắc chắn ngay rằng con người thông minh ấy
chẳng có một chút ý niệm nhỏ nào về khoa học sư phạm hết. Cứ thực tình
mà nói thì, lúc ấy, tôi đã phạm một trọng tội: tôi giấu không cho đồng chí ấy
biết rằng có một khoa học sư phạm và không hề đả động tí gì đến sự “ngấm
ngầm tự quản” cả. Tôi nói “Rõ!” và len lén đi ra, mắt lấm lét nhìn ngang
đây đó, môi nở nụ cười giảo quyệt.

Tôi lấy làm thích thú rằng các trẻ nuôi Gorki được giao cho sứ mệnh sáng
lập cái tập thể mới, song vấn đề đó cũng có những mặt bi quan của nó. Đem
cho đi những trẻ ưa tú nhất, có thể như thế được không? Lợi ích của trại
Gorki chẳng phải là giữ lấy từng người đó ư?

Nhóm cua Kirghizốp đã làm xong công việc. Trong các xưởng của trại,
người ta đã đóng các đồ đạc cho công xã mới, và các cô thợ khâu của chúng
tôi đã bắt đầu may quần áo dành cho các xã viên tương lai. Để cho quần áo
được máy đo theo người, chúng tôi phải lập tức chỉ định năm chục
“Dzecjinxki”.

Vấn đề được nghiên cứu cẩn thận ở hội đồng đội trưởng, và Lapô nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.