BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 279

được sự tẩy chay ấy, thì lòng quý trọng của mọi người đối với nó sẽ tăng
lên. Đó là một thử thách vẻ vang cho thằng bé ấy.

- Nhưng nếu nó không chịu nổi thì sao?

- Bọn trẻ sẽ đuổi nó đi.

- Vậy ông sẽ phê chuẩn à?

- Nhất định.

- Sao lại có thể thế được nhỉ?

- Thì làm thế nào khác được? Tập thể có quyền tự vệ.

- Bằng cách hi sinh Ujikôp à?

- Ujikôp sẽ tìm một đoàn thể khác, và điều này cũng sẽ có lợi cho nó nữa.

Djurinxkaia mỉm cười buồn bã:

- Gọi cái lối sư phạm này là thế nào được nhỉ?

Tôi không trả lời bà. Chính bà bỗng lại nghĩ ra:

- Có lẽ gọi là sư phạm đấu tranh chăng?

- Có lẽ.

Trong phòng giấy tôi Brêgen sửa soạn ra về. Lapô bước vào với bản án.

- Chúng ta phê chuẩn chứ, bác Antôn Xêmiônôvich?

- Cố nhiên. Đó là một nghị quyết rất tốt.

- Các anh sẽ đẩy thằng bé ấy đi đến chỗ tự tử. Brêgen nói.

- Ai kia? Ujikôp ấy à? Lapô ngạc nhiên. Tự tử? Chà! Nếu nó tự treo cổ thì
cũng chẳng đáng tiếc... Nhưng nó sẽ không tự treo cổ đâu.

- Rõ khiếp chửa! Bà ta lẩm bẩm trong miệng, và bỏ ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.