BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 99

Galatenkô nhận ra tôi trong phòng và mỉm cười lau nước mắt.

- Việc gì thế vậy, Galatenkô?
- Nó có được quyền như thế hay là không chứ? Nó tưởng nó được

quyền, vì nó là đội trưởng đội bốn hẳn, nhưng có lý nào thế không? Người
ta bảo nó làm một ngăn chuồng cho con Hảo-hán, mà nó lại nói: cho con
Hảo-hán và Galatenkô.

- Nó nói như vậy với ai?
- Với tụi mộc nhà nó.
- Thế thì sao?
- Ngăn chuồng là để cho con Hảo-hán đừng nhảy xuống khỏi toa, thế

mà nó lại đi túm mình, để đo người, rồi thằng Taranet bảo: để con Hảo-hán
bên trái, còn thằng Galatenkô bên phải.

- Để vào đâu?
- Vào ngăn buồng, chứ gì nữa?

Lapô gãi tai ra vẻ suy nghĩ, trong khi Galatenkô lặng yên chờ đợi hắn

quyết định.

- Nhưng mà thực thì liệu mày có nhảy xuống khỏi toa không? Chả có lẽ

nào thế.

Ngoài cửa sổ, Galatenkô giậm giậm chân và quay đầu lại nhìn.

- Tại sao lại nhảy? Tao nhảy đi đâu? Thế mà nó, nó lại bảo: đóng thật

chắc vào, không nó làm vỡ toa.

- Ai làm vỡ?
- Thì tao chứ ai…
- Thế mày không làm vỡ toa chứ?
- Sao tao lại làm vỡ? Nói cho thực…
- Taranet nó cho là mày khỏe lắm. Đừng giận nó.
- Tao khỏe, là chuyện khác… Nhưng sao nó lại nói đến ngăn chuồng

vào đấy được.

Lapô nhảy qua cửa sổ và chạy xuống ban mộc. Galatenkô lê bước đi theo
hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.