BAN CÔNG LÊN TRỜI - Trang 68

- Ông vẫn khăng khăng muốn chia sẻ với em cảnh vật nơi này, mặc dù

với tư cách là một họa sĩ ông đã chia sẻ rồi còn gì, giả tạo đáng sợ, em nghĩ
như vậy đó...

Nàng nói, trả lại bản phác thảo cho gã, tay nàng nâng niu rất nhẹ nhàng,

như thể tờ giấy làm bằng sứ mỏng vậy. Gã cất tờ phác họa, suy ngẫm cụm
từ “giả tạo đáng sợ”, gã mừng khi cô nàng không sử dụng cụm từ “phê
quá”, một cụm từ rất mốt hiện nay mà giới trẻ rất sính dùng, còn gã không
chịu nổi. Nàng ngồi vào xe. Cũng rất nhẹ nhàng. Nàng mặc váy ngắn, hình
ảnh cặp giò rám nắng hở hang đã tạo nên lực hút ở bên dưới bụng gã.
Ðường lên đỉnh đồi gập ghềnh, trắc trở, không an toàn chút nào, vực sâu đe
dọa, cho nên gã tập trung cầm lái; dạ dày, thứ không liên quan gì đến cái
lực hút không lịch sự kia, dồn hết lên họng gã. Hôm lần đầu tiên đi trên con
đường dễ gặp nạn này gã không hề lo ngại, còn bây giờ gã đang thấy sợ, cái
sợ càng lúc càng nhân lên gấp bội.

- Chị có sợ không đó?

- Ðẹp quá hóa sợ, mặc dù nếu em tự cầm lái thì chắc em tự tin hơn.

Gã tự ái.

- Có lần tôi đã khởi hành trên thiên đường...

- Không phải vậy đâu. Em luôn luôn cảm thấy tự tin hơn khi chính em

cầm lái, mặc dù em lái cực tồi, cho nên chắc chúng ta sẽ bay lên... – nàng
cười khúc khích.

Gã nghĩ thầm trong bụng, càng lúc gã càng mê thích tuốt tuột mọi thứ

trong người nàng, cô gái này được tạo ra bởi vô vàn những cái tinh tế gắn
cẩn thận với nhau.

Họ leo lên đỉnh đồi trong mây bụi. Nàng lao ra khỏi xe và đứng đúng chỗ

đã từng làm gã bị chóng mặt, vì gã thích đứng một mình trên bờ vực đá.
Tuy nhiên gã không thể rời mắt khỏi cô gái khi gió lại làm tóc nàng bay
bay. Áo nàng cài khuy và váy nàng cũng cài khuy kín mít, cho nên, thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.