BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 108

Nếu không tại sao, ngay cả một chỗ ngồi bà cũng không muốn thưởng

chứ.

Trong lòng Điềm Nhi vang lên tiếng chuông cảnh báo, bắt đầu từ sáng

nay, đã thấy đầu nặng trịch lúc này càng thêm đau nhức.

Đức Phi tựa hồ hoàn toàn quên mất, bên dưới còn có một con dâu

trưởng đang đứng cùng một tiểu thiếp của tiểu nhi tử đang quỳ, chỉ toàn
tâm toàn ý bàn chuyện nhà cùng Hoàn Nhan thị, một cảnh tượng mẹ chồng
nàng dâu cực kỳ hòa thuận.

Sau nửa canh giờ, Điềm Nhi đành tựa cả người mình lên người San Hô,

khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch, nụ cười trên mặt rốt cuộc cũng
không kiên trì nổi, không biết tại sao, nàng cảm thấy bụng của mình cứ co
thắt từng cơn vô cùng là đau đớn.

Không được, phải nghĩ cách mới được.

Điềm Nhi cắn chặt răng, len lén bấm San Hô một cái, sau đó một giây

sau, cả người khẽ lung lay một chút.

“Phúc tấn, ngài làm sao vậy?” tiếng kêu sợ hãi cực kỳ chói tai của San

Hô vang lên, thành công hấp dẫn lực chú ý của đôi mẹ chồng nàng dâu kia.

“Vợ lão Tứ, ngươi làm sao vậy?” Đức Phi khẽ nhíu mày, thanh âm lạnh

nhạt hỏi.

Điềm Nhi lắc lắc đầu, có chút yếu ớt nói: “Con dâu không sao ạ, có thể

là tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, sáng hôm nay đầu cũng hơi đau...”

“Đêm qua lão Tứ ngủ ở phòng ngươi đúng không!” Không đợi Điềm

Nhi nói hết lời, Đức Phi liền không chút khách khí trực tiếp nói: “Bổn cung
biết hai người các ngươi mới thành thân không lâu, vợ chồng thân cận chút
cũng đúng, nhưng phàm cũng phải có đúng mực, ngươi là phúc tấn, chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.