BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 115

Mà rất nhiều năm sau, hôm nay hắn mơ hồ như có thể hiểu được ý của

câu nói kia.

Chỗ cao không tránh khỏi lạnh.

“Nhi thần Dận Trinh kính Hoàng A Mã, nguyện Hoàng A Mã vạn phúc

tề thiên, nguyện giang sơn Đại Thanh vĩnh bảo an khang.” Thanh âm phấn
chấn hừng hực truyền đến từ dưới ghế kim loan, vang vọng toàn bộ Thái An
điện.

Khang Hi trong lòng có chút không vui, ông không thích nhất có người

quấy rầy lúc ông đang nhớ tới “Nàng”. Cho nên ly rượu này, ông không
uống.

Thập Tứ A Ca sắc mặt trắng nhợt, đứng ngây trong tầm mắt mọi người,

càng phát hiện ra ly rượu trong tay hắn nặng tựa ngàn cân. Nhưng may
mắn, vẫn còn có người nguyện ý cứu nguy.

Sau khi trở lại chỗ ngồi, Dận Trinh chắp tay hướng về bên cạnh, thấp

giọng nói: “Đa tạ Bát ca!”

Dận Tự mỉm cười, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Có cái mũi Dận Trinh đi trước dò đường dính bụi, sau đó, không ai dám

tiến lên nói lời chúc, chỉ vừa dùng miệng ăn ăn uống uống, vừa dùng mắt
lén lén lút lút liếc nhìn thiên hạ chí tôn trên long ỷ.

Bệ hạ, đây là ý gì? Vô số người thầm nghĩ như vậy.

Kỳ thật là không có cái quái gì cả, ông ta chỉ là đang ngẩn người mà

thôi, một lão già hơn năm mươi tuổi, thỉnh thoảng ngơ ngơ ngẩn ngẩn
chẳng lẽ không phải là một chuyện rất đỗi bình thường sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.