BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 226

Trong lều, Dận Chân đứng chắp tay sau lưng, lồng ngực phập phồng

kịch liệt, chứng minh nổi giận tuyệt không chỉ có mình Thập Tứ a ca.

“Gia...” Tô Bồi Thịnh thận trọng nhích lại gần, bẩm báo: “Đã đưa người

ra khỏi địa giới Hà Nam, hiện tại cũng đã lên thuyền rời đi Tứ Xuyên rồi ạ.”

Sắc mặt Dận Chân âm trầm, cả người tản ra một loại khí phẫn nộ sắc

nhọn. “Nói cho Niên Gia, bảo bọn họ quản thúc con cái cho kỹ, nếu lại phát
sinh chuyện như vậy, đừng trách gia không khách khí.”

“Dạ!”

Nếu theo ý định ban đầu của Dận Chân, giữ lại nữ tử kia không khác gì

giữ lại một quả bom hẹn giờ, tất nhiên trừ bỏ đi là tốt nhất, nhưng nếu hắn
thật làm như vậy, như thế tất sẽ để người khác phát giác ra gì đó, như vậy
chuyện vốn có thể che giấu, ngược lại sẽ khiến cho mọi người đều biết. Chỗ
lão Thập Tứ, nhất định cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, hơn nữa thân phận của nữ
tử kia cũng có chút khó giải quyết, tra tới tra lui, rốt cuộc lại tra ra nàng ta
đến từ nhà nô tài làm việc cho mình — Niên gia.

Dận Chân oán hận nghiến răng, hắn khá coi trọng đại công tử Niên gia –

Niên Canh Nghiêu, bởi vậy, đối với việc xử lý Niên Tiểu Điệp, không thể
qua loa đại khái cho xong được.

Trước hết để cho chuyện này lặn xuống vài năm đã, hắn âm thầm nghĩ,

thời gian lâu dài, mọi người sẽ quên chuyện nàng ta và lão Thập Tứ... đến
lúc đó...

Trong đầu bất giác hồi tưởng lại gương mặt của đối phương, trong lòng

Dận Chân chợt thót một cái, không chịu thừa nhận nguyên nhân mình
không tàn nhẫn hạ sát là bởi vì diện mạo của nàng ta.

“Tứ gia...” đương lúc tâm trạng Dận Chân khó nén bình tĩnh, thì bên

ngoài có người đến bẩm báo: “Trong phủ gởi thư tới ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.