BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 227

Điềm Nhi?

Dận Chân lập tức nói: “Mang vào đây.”

Rất nhanh, một xấp thư thật dày được trình lên.

Phu quân đại nhân thấy chữ như thấy thiếp...

Dận Chân nhanh như gió lướt nhanh qua thư, lại thấy trong thư đều viết

mấy chuyện nhà vụn vặt, sau một lúc lâu, hắn chậm rãi thở ra một hơi, có
chút bất đắc dĩ lắc đầu, nha đầu kia, ngàn dặm xa xôi gởi thư đến đây, chỉ
để kể mấy thứ này?

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, sắc mặt vốn âm hàn kia cũng bởi vậy mà dịu

xuống không ít.

Đương lúc ông chồng đang ôm tâm tình phức tạp đọc “thư nhà”, ở kinh

thành cách đó xa xôi, Điềm Nhi cũng đang lâm vào tâm tình phức tạp cũng
không kém.

Nàng đứng sau ngọn núi giả, yên lặng nghe hai người đối thoại bên kia.

“... Ngươi có nghe gì chưa, đám Tiểu Lan ở Hương Ảnh viện sẽ bị đưa

đến thôn trang hầu hạ Triệu Giai cách cách đó.” một giọng nữ hơi the thé
vang lên, sau đó, một giọng khác mảnh hơn nói: “Chúng ta thân làm nô tài
chính là mệnh khổ a, ngươi cũng thấy đó, đám người Tiểu Lan bị đánh đến
cửu tử nhất sinh, còn có một phần mệnh mà vẫn phải bị đưa đi, chuyến đi
này a, đời này liền hoàn toàn coi như xong rồi, cũng đừng hy vọng có thể gả
vào nhà nào tốt, nhiều lắm là phối với nhà nông, chật vật mà sống qua ngày
thôi.”

Giọng nữ the thé ban nãy lên tiếng: “Đúng vậy... nhưng đây là số mệnh

a, làm nô tài, hễ chủ tử xảy ra chuyện, vậy nhất định là phải cùng gánh theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.